Dưới sự chiếu rọi của huỳnh quang, món đồ lấp lánh này đang lập lòe tia sáng màu xanh nhạt yếu ớt trong đám tro của thủy quỷ, Lucien đi sang đó, cẩn thận dùng dao găm khều ra, phát hiện nó là một chiếc nhẫn màu trắng bạc.
Chiếc nhẫn này có hoa văn bầu trời đơn giản, trong sự giản dị lại tỏa ra ánh kim loại, mặt phải khảm một viên bảo thạch không biết tên màu xanh nhạt lớn bằng nửa đầu ngón tay.
“Là chiếc nhẫn mà thủy quỷ đeo trên ngón tay?” Lucien vừa đoán vừa khom lưng xuống nhặt chiếc nhẫn lên, dùng ngón tay vuốt nhẹ lớp bên trong của nhẫn.
Xúc cảm kim loại lạnh giá truyền đến, lớp trong chiếc nhẫn như dự đoán có khắc một vòng chữ, Lucien chăm chú phân biệt thì phát hiện là câu thông dụng:
“Lòng người thường lạnh lùng hơn cả băng tuyết.”
Chiếc nhẫn này trông thì bình thường nhưng khi quan sát kỹ sẽ cảm giác trong ánh sáng màu xanh nhạt lưu chuyển hình như có lộ ra màu sắc thần bí sâu xa.
Lucien ôm tâm trạng muốn đeo thử, ổn định linh hồn chịu sát thương phản phệ của ma pháp một chút, rồi đem tinh thần lực mới hồi phục được một chút chầm chậm kéo qua đó.
Vừa tiếp xúc với bảo thạch màu xanh nhạt trên nhẫn, linh hồn vốn đã chịu sát thương nhẹ của Lucien bị lung lay mạnh, cảm nhận được trong bảo thạch có gió tuyết đang tung bay, mà trong gió tuyết ẩn giấu kết cấu pháp thuật phức tạp hơn nhiều so với ma pháp không chính thức.
Lucien than nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-thuat-than-toa/3230725/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.