- Tiên sinh Victor thật sự là một người lương thiện.
Vì Lucien cố gắng che giấu mọi thành tích của mình nên tất cả mọi chuyện đều phải để Victor gánh chịu, may mắn đây cũng là những lời khen.
- Nhóc Evens à, cháu phải cảm tạ Chúa đấy, sau khi trải qua nhiều khó khăn như vậy, cuối cùng cháu cũng có thể bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới rồi đấy, một cuộc sống tốt đẹp.
Ánh mắt của Joel phức tạp nhìn chằm chằm vào Lucien một lúc lâu, cuối cùng tràn ngập vui mừng cùng cảm khái nói:
- Không ngờ nhóc Evens thật sự đã bước đi trên con đường âm nhạc, sự thông minh cơ trí và cố gắng của cháu đã vượt qua tưởng tượng của ta rồi. Hơn nữa có Chúa phù hộ, cháu còn gặp được một vị nhạc sĩ hảo tâm như Victor. Hy vọng cháu nắm chắc cơ hội này, trong quá trình học tập hãy cố gắng duy trì sự chăm chỉ và cần cù như những gì cháu đã thể hiện. Nếu như… nếu như một ngày nào đó cháu có thể đứng trong Thánh Vịnh thính phòng để biểu diễn một buổi hòa âm, vậy thì xin cháu, Lucien, hãy cho chú Joel đi nghe một lần. Vậy thì cả đời này, trên phương diện âm nhạc ta đã không còn gì để tiếc nuối nữa.
Ewen gật gật đầu:
- Nếu em có thể giới thiệu với đám bạn, em có một người anh là một vị nhạc sĩ đã từng được đứng trên Thánh Vịnh thính phòng để diễn tấu hòa âm cho các vị quý tộc nghe thì tự hào biết bao! Ôi, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-thuat-than-toa/3230717/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.