Sau khi nghỉ ngơi để khôi phục tinh thần lực, Lucien lại tiếp tục tập luyện. Cứ như thế phải tới lần thứ năm thi pháp Lucien mới thành công, xây dựng được đồ án phù văn.
Một quầng ánh sáng màu nhạt đến mức mắt thường không thể trông thấy, phát ra từ tinh thần lực của Lucien đánh xuống ngọn nến đang đặt trên cái bàn gỗ mới sửa. Trong chốc lát đã hiện ra kết quả.
Theo điều khiển của Lucien, ngọn nến vốn đang leo lắt cháy, được ma pháp tác dụng lên, chỉ trong chốc lát nó đã bùng cháy, chiếu sáng cả căn phòng nhỏ. Nhưng do Lucien chưa quen nên ngọn lửa lúc sáng lúc tối không ổn định, khiến người ta sinh ra cảm giác u ám rùng rợn, hai phút sau, khi Lucien có chút mệt mỏi thu lại ma pháp, ánh nến mới khôi phục lại bình thường.
Lucien thu lại hai tay, thoáng trầm tư:
- Lực hút chỉ có thể xảy ra trong một phạm vi quá nhỏ. Nếu như có người nào đó cầm vũ khí tấn công thì chưa chắc ta đã khống chế được bọn họ, chứ đừng nói là trực tiếp thu lấy vũ khí của bọn họ, thậm chí là vũ khí loại nhẹ như dao găm. Quả nhiên là ma pháp của cấp học đồ, còn cần phối hợp với thân thủ hoặc cách phòng ngự của bản thân mình.
- Hơn nữa, thời gian thi pháp cũng quá dài, hiện tại thời gian thi pháp mất khoảng năm giây, cho dù sau này tập luyện thành thạo cũng phải tốn mất khoảng ba giây, đấy là chưa kể trong lúc thực chiến, xảy ra tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-thuat-than-toa/3230714/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.