🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bên ngoài, tiếng người huyên náo, chen lấn, la hét: “Cháy rồi! Cháy rồi!”



Chỉ có cô, chỉ có cô đứng trong đó, đứng trong căn phòng tối rừng rực ánh lửa, nhìn ngọn lửa dữ dần dần thiêu đốt bốn bức tường, cô mỉm cười, vô thanh, bất động.



Trong tay, cô cầm một lưỡi dao sắc bén vô song: Băng Tuyết Thiết.



“Trong đó có người không? Mau ra đi! Phòng sắp sập rồi!”



Cô nghe thấy tiếng kêu gọi lo lắng của những người dập lửa bên ngoài, rồi, cô hé cười.



Đã mười một ngày rồi...



Thiếu chủ, sẽ không quay lại nữa.



“Mười ngày sau, nếu ta chưa trở về, cô hãy đi tìm Dư tổng quản, bảo ông ấy an bài cho cô một công việc mới. Sau đó ---- đem những đồ mà ta đã dùng qua, đốt hết đi. Không được để tay của những kẻ đó làm dơ bẩn...”



Vậy thì, cứ đốt hết đi... thiếu chủ.



Khi nhìn thấy ngọn lửa liếm vào vạt áo xanh của mình, cô bỗng mỉm cười -----



Kỳ thực, thế này là tốt nhất rồi... Nếu không, đôi khi cô cũng không dám tưởng tượng, sau này sẽ ra sao.



Băng Tuyết Thiết nhè nhẹ gõ lên chiếc đàn cổ bị cháy trên bàn dài, thanh y nữ tử nở nụ cười xa xăm, thấp giọng hát:



“Tạ gia đình viện tàn canh lập,



Yến túc điêu lương, nguyệt độ ngân tường.



Bất biện hoa tùng na biện hương?



Thử tình dĩ tự thành truy ức,



Linh lạc uyên ương, vũ hiết vi lương.



Thập nhất niên tiền mộng nhất trường”.



(Bản dịch thơ của hieusol

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-the/2544573/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ảo Thế
Chương 6: Mộc hỏa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.