Ta mang theo mong chờ cùng ngàn vạn mong nhớ mà đi đến thế tiếp theo. 
Kiếp này, ta đầu thai vào một gia đình giàu có, ở một thời gian cách kiếp trước của ta hàng ngàn năm. Một thế giới gọi là hiện đại. Gia đình kiếp này của ta vô cùng giàu có. Nhưng ta biết, lẽ trời vốn dĩ rất công bằng, nó cho người ta thứ này, sẽ lấy đi của người ta thứ khác. Kiếp thứ nhất, phật tổ cho ta mang theo tri thức đi đầu thai, lẽ trời lấy đi của ta tuổi thơ vô tư lự. Kiếp thứ hai, phật tổ cho ta mang theo sắc đẹp, lẽ trời lấy đi của ta thân sinh phụ mẫu. Kiếp này, ta mang theo giàu sang, lẽ trời lấy đi của ta…. Thân tình 
Phụ thân kiếp này của ta là một người cuồng công việc, ông hầu như không về nhà. Mẫu thân của ta thì lao vào những cuộc vui của những quý bà không biết tiêu tiền vào đâu. Cuộc hôn nhân như thế liệu có thể tồn tại bao lâu? 
Năm ta tám tuổi cha mẹ ta ly hôn, cả hai đều theo đuổi những đam mê của mình, mà quên đi rằng có một đứa con là ta. 
Ta cũng không phiền luỵ, nói không mong chờ thì có lẽ quá giả dối, ít nhất khi ta sinh ra, ta đã từng có chút chờ mong cái gọi là thân tình. Nhưng giờ đây, ta hoàn toàn không hề mong chờ nữa. Ta chỉ toàn tâm toàn ý chờ mong ngày hội ngộ với người ta yêu, người ta mắc nợ tình duyên hai kiếp. 
Cả căn nhà to lớn, giờ chỉ còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-the-vu-dieu/3286019/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.