Sau khi Minh Thứ nghỉ hè gần như toàn sang nhà họ Tiêu, lăn quà nhào lại ở phòng ngủ của anh, nằm cũng là nằm giường của anh. Bây giờ anh đã trở về, vậy thì phải trả giường cho.
Hai năm trước, sau khi Tiêu Ngộ An và Tiêu Mục Đình tốt nghiệp rời khỏi quê nhà, nhà họ Tiêu chỉnh sửa phòng cũ, tân trang một đợt đồ mới, có vài món thì vẫn còn, còn vài món cũ quá rồi, thì sẽ đổi thành đồ mới.
Mấy cái giường ở phòng ngủ đều được thay hết, giường trong phòng này của Tiêu Ngộ An không khác cái giường trước kia mấy.
Minh Thứ không chịu về, anh đợt này trở về không dễ dàng tí nào, cho dù phải trải chiếu xuống đất ngủ, cậu cũng phải ở lại.
Ngày hè nhiệt độ cao, trải chiếu ngủ dưới đất cũng thoải mái. Buổi tối Tiêu Ngộ An đánh cờ với Tiêu Tranh Vân, nhìn thấy Minh Thứ hùng hổ chà tấm chiếu trong sân, chà xong còn cầm cây quạt nhỏ thổi chiếu.
Tiêu Tranh Vân ăn một con cờ, cười đáp: "Thiệt biết sai người, vừa về đã bắt bé Thứ làm này làm kia."
Tiêu Ngộ An oan uổng quá, anh khi nào đã kêu Minh Thứ chà chiếu đâu?
Anh chỉ nói với Minh Thứ rằng, cái giường này không đủ hai người ngủ, em nên về nhà ngủ đi, ngày mai lại sang, còn không ngủ phòng cho khách.
Minh Thứ lúc đầu không chịu, một mực muốn chen ngủ một giường với anh.
Anh không cho.
Minh Thứ từ bé được cậu chiều trong cái ổ này quen thói, cứ nghĩ chỗ này là cái ổ của mình. Lúc anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-so-mi-bac-ha/1077288/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.