Tuy rằng Tiêu Cẩm Trình ở nhà quậy phá quen rồi, nhưng khi ở bên ngoài thì biết diễn lắm. Từ sớm, nó đã bận áo sơ mi trắng cùng quần ngắn, chân mang một đôi giày trắng không nhiễm chút bụi nào, ở trước mặt Minh Hãn thưa: "Thưa ông nội Minh buổi sáng ạ."
Minh Hãn gật đầu, "Minh Thứ xíu nữa sẽ xuống liền."
Cô út nó mua cho nó đồng hồ đeo tay chống nước, màu xanh da trời, trông rất ngầu, Tiêu Cẩm Trình hể gặp ai là giơ tay lên, giả vờ xem thời gian. Cánh tay đó của nó giơ lên đến tận trán rồi, còn giơ nữa sợ là phải đóng phim chấp tay kính lễ mất, "Ông nội Minh, sắp trễ mất rồi, con lên xem em ấy đang làm gì nhé!"
Đám nhóc con trong khu này thường hay lủi tới lủi đi, Minh Hãn cũng không ngăn cản, chân của Tiêu Cẩm Trình như gắn tên lửa, vèo một cái đã chạy lên.
Minh Thứ đã đánh răng xúc miệng xong, cũng ăn sáng rồi, hiện đang đứng trên giường mặc đồng phục.
Nó nay lên tiểu học, cùng một trường tiểu học với Tiêu Cẩm Trình.
Khai giảng đã một tháng, Nhất Trung cách tiểu học cũng xa, vốn là mỗi sáng anh nó sẽ thuận đường đến dắt nó đi tới cổng trường, nhưng hai ngày trước anh nó phải tham gia tập huấn quân sự, phải đi tận nửa tháng hơn, mỗi ngày đưa nó dắt nó lại biến thành Tiêu Cẩm Trình.
Anh Cẩm Trình không phải không tốt, nhưng nó nhớ anh nó, lên lớp học đã mệt rồi, mỗi sáng tỉnh lại người đưa nó đi còn không phải anh nó, thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-so-mi-bac-ha/1077257/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.