Cửa kính chói mắt lên những ánh nhìn từ xa bởi mặt trời lại tròn trịa chiếu vào, khung cảnh nhốn nháo ngày cuối tuần làm tuổi học trò thêm chút gia vị.
Tư Nghi ngồi cạnh cửa sổ, bắt đầu ngày mới nơi này đón chào những tiếng chim chóc bên ngoài réo tới, cô hứng thú nhìn ngoái cổ ra bên ngoài hít thở sự thích thú của bản thân bỏ mặc ánh nắng đã chiếu đến tầm mắt.
Bất ngờ màn che bị kéo lại che khuất tầm nhìn, Tư Nghi thở dài mất hứng vô cùng nhưng đều không muốn bộc lộ chút tâm tư khó chịu đến mức chẳng nói nên lời, quay người lại nhìn bài tập trong vở. Cái này thay công thức là ra rồi quá dễ, câu tiếp mình cũng nhớ cách làm nên làm rất nhanh đã có kết quả.
Đến cái này thì.. không biết làm, cô thử nhìn xuống câu dưới không biết làm, câu dưới.. đều không biết làm a. Khó quá, khó quá, cô dứt khoác nằm bẹp xuống bàn ôm đầu vò tóc thầm than.
"Tư Nghi à, cậu.." Khánh Hoài bên cạnh vô tình nhìn sang vài lần thấy cô gục đầu xuống bàn còn có vẻ là gục xuống quá mạnh nên khẽ kêu một tiếng.
Tư Nghi nào biết chút quan tâm này của cậu ta, liền không thay đổi tư thế mà kéo cả người nằm nhoài cùng sách vở ra đầu bàn bên này, tránh càng xa càng tốt không phải nghe cậu ta phàn nàn. Cô cũng là người không thích làm phiền đến người khác chút nào, nhưng mà khi cô đang vui vẻ nhìn đến bên ngoài sinh dộng hứng thú như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong/3326080/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.