Đêm đen như mực, trong sơn cốc tùng phong như sóng lớn, hai đội binhsĩ lặng lẽ lướt qua góc tây rừng tùng, một đội binh sĩ trang phục nhẹđánh bọc sườn lều lớn quân địch, một đội khác giương cung cài tên, trênbầu trời đêm đen kịt bỗng nhiên xẹt qua mấy trăm đường lửa, hai gã thủbinh bên cạnh trướng bồng chợt kêu lên sợ hãi, đã bị một người cắt đứtyết hầu.
Những binh sĩ này thấy quân Tang liên tiếp mấy ngày không dám ứngchiến, nên việc phòng thủ có chút lơ là, chợt thấy bên ngoài lều lửatiễn dày đặc bay tới như châu chấu, lập tức kinh hoàng, hỗn loạn. Có hai gã thủ lĩnh lao ra lều lớn quát to, chỉnh đốn đội hình, không ngờ TiêuVô Cấu đã dẫn người giết vào doanh trướng, trong ánh lửa ngút trời nênkhông rõ số kẻ địch là bao nhiêu nên mọi người càng sợ hãi, càng trở nên rối loạn.
Hai ngàn người này lập tức bị mấy trăm tinh binh của Tiêu Vô Cấu xung phong liều chết đánh cho tan tác, mấy trăm cây đuốc được châm vào nhiều nơi trong lều vải, gió thổi nhanh mạnh, thế lửa càng hừng hực thiêu đốt toàn bộ.
Lúc này, thủ binh trong quan đã thổi lên còi cảnh báo, Tiêu Vô Cấuvội lệnh lui lại, hai đội nhân mã nhanh chóng lui nhập vào rừng tùng,trực tiếp đi vào Thước Hộc Quan. Đoàn người leo lên cửa quan, thấy đốidiện ảnh lửa sáng rực như ánh tuyết, hai nghìn binh địch tử thương hơnphân nửa, Lệ Vô Song tức giận giậm chân mắng chửi.
Tiêu Vô Cấu trở lại lều lớn trong tiếng reo hò của mọi người, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-tru-yeu/2445974/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.