Đêm khuya vô cùng tĩnh lặng, ánh trăng sáng bạc, hai con khoái mã từ phía nam Kim Việt Sơn phi nước đại mà đến.
Thẩm Đa Tình và Lãnh Quan Ngữ phóng ngựa đến dưới chân núi Kim ViệtSơn thì gặp đám người Kha Nhung, hỏi được quả đúng có một tiểu thư đồngđi theo Tiêu Vô Cấu, lại nghe nói đến chuyện hồ điệp, trong lòng biết là không ổn, vội vàng hỏi rõ phương hướng rồi phóng lên núi.
Không thể ngờ, lúc đó là Tiêu Vô Cấu và Thẩm Hi Vi đang bị nhốt ở trong huyệt động.
Bọn họ tìm được nơi sâu thẳm của khu rừng ơ sườn núi phía tây, ThẩmĐa Tình liếc nhìn khu rừng rậm này mà rất rất kỳ lạ, giống như bị một ai đó đã bố trí trận pháp ở đây, chàng thoáng suy tư, từ dưới một tàng vây tìm được cửa vào.
Hai người vừa bước vào trong rừng đã bị cảnh tượng trước mắt làm kinh hoảng không nói nên lời.
Chỉ thấy dưới ánh trăng mờ ảo thăm thẳm có mấy ngàn vạn đóa hoa tươikhông biết tên, nở rực sán lạn, mỹ lệ không gì sánh được. Trên nhữngcánh hoa tươi đẹp to khỏe không có hồ điệp như lời Kha Nhung nói, nhưnglại có những con độc xà nhiều màu sắc đang cuộn tròn chiếm cứ, ngẩng đầu lên phì lưỡi ra.
Đôi mắt đen sâu của Lãnh Quan Ngữ có tia căng thẳng, tay trái cầm đao khẽ run lên.
Thẩm Đa Tình khẽ nói:
- Xà này có người thuần dưỡng, nếu không có mệnh lệnh sẽ công tấn công người bừa bãi.
- Thuần dưỡng?
Lãnh Quan Ngữ ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-tru-yeu/2445950/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.