Chương 56: SÁNG NGHIỆP (2)
Tử tước William Lamb tán đồng :
- Ân ! Đúng thế ! Chúng ta có thể thiết lập ‘tô giới’ ở cạnh các thành thị lớn của Đế quốc Qing, không chỉ ở duyên hải mà kể cả vùng nội lục, nơi nào dân cư đông đúc, kinh tế phát đạt thì có thể thiết lập.
Nữ vương khẽ gật đầu, hỏi tiếp :
- Thế điều thứ hai là gì ?
- Dạ ! Để những quyền lợi của chúng ta được đảm bảo, chúng ta cần quyền đi lại tự do trên các sông lớn của Đế quốc Qing, đặc biệt là sông Yangtze.
- Kể cả chiến hạm ?
- Kể cả chiến hạm !
- Hay. Ta phải thưởng cho cậu mới được. Thủ tướng, chúng ta nên thưởng cho cậu ta thứ gì đây ?
Nam tước Robert Peel nhìn cậu một lượt, rồi cười nói :
- Chúng ta có thể thưởng cho cậu ấy 5.000 pounds.
Thưởng tiền cho một quý tộc ? Mọi người đều quay sang nhìn nam tước, trừ Johannetta. Nam tước liền giải thích :
- Cậu ấy không có nhiều tiền. Sinh hoạt phí mỗi năm chỉ có 1.000 pounds mà thôi. Ta nghĩ thưởng tiền cho cậu ấy là thích hợp nhất.
Nữ vương thoáng ngạc nhiên, rồi mỉm cười bảo :
- Tốt lắm. Chính phủ thưởng 5.000 pounds, ta cũng thưởng thêm 5.000 pounds nữa, xem như khích lệ cậu ấy(4).
Adalbert rất mừng rỡ. Có được số tiền lớn đó, cậu có thể làm được rất nhiều việc. Cậu vội rối rít cảm tạ mọi người.
...
Ngày tháng trôi qua ...
Adalbert tiếp tục cuộc sống của mình ở Cambridge như trước đây : học hành, nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-nhan-sinh/533786/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.