Khoảng hơn mười một giờ rưỡi trưa, còn không tới nửa giờ nữa là tàu RMS Titanic sẽ khởi hành. Bãi neo số 41 tại bến tàu đầy những công nhân vận chuyển hành lý, những người tiễn người nhà rời bến và một số hành khách cuối cùng vội vàng lên tàu.
Thời điểm Margaret chạy đến, hành khách của hai khoang hạng nhất và khoang hạng hai đều đã sớm lên tàu, chỉ còn lại một số ít hành khách của khoang hạng ba vẫn còn đang xếp hàng chờ soát vé, kiểm tra hành lý và nhận giấy thông hành từ nhân viên trên tàu. Cố đẩy dòng người ra, rốt cục Margaret cũng chen vào đám đông, tiến đến gần cổng soát vé (gốc là khẩu ngạn). Nàng ngửa đầu nhìn con tàu cập bến trước mặt khổng lồ như một cao ốc. Trên boong, bên cửa sổ tàu, hành khách lên thuyền đã chen đầy kín, bọn họ vẫy tay chào từ giã người trên bờ, gương mặt ai cũng mang ý cười phấn khởi.
"Giấy chứng nhận, vé thuyền!"
Lúc Margaret chen đến cửa lên xuống, một nhân viên chặn nàng lại.
"Thật xin lỗi, tôi không đến đây ngồi thuyền! Cha tôi làm việc trên thuyền,vì phát sinh chút việc, ông ấy không thể rời đi được, tôi phải vào tìm ông ấy, nói ông ấy đi xuống!" Margaret vội vội vàng vàng giải thích: "Tiên sinh, làm ơn cho tôi lên thuyền, tôi đảm bảo mọi thứ tôi nói đều là thật!"
"Tiểu thư, không thể không nói, trong số những lý do bọn họ bịa ra để trốn vé, cái cớ này của cô là ngu xuẩn nhất!" Mặt nhân viên nọ không thay đổi, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-lu-trinh/3167153/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.