Editor: Thư
Beta: Thư
"Tôi nghĩ rằng điều cô Firth nói hẳn là thật, ông Bell ạ, " khi Harold. Bell vội vội vàng vàng chạy về phòng thẩm vấn, Clurman vẫn một mực chờ ở cửa nghênh đón ông ta, "Trên thực tế, vừa rồi có chuyện tôi vẫn chưa nói với ông. Đại khái là hơn sáu giờ tối hôm qua, tôi trùng hợp thấy anh Cal. Hockley ở chung một chỗ với một người phụ nữ. Lúc ấy mặt của cô vừa vặn bị anh Hockley che mất, lúc ấy tôi không nhận ra là cô ấy. Nhưng bây giờ tôi dám xác định, người phụ nữ lúc ấy tôi thấy chắc là cô Mảgaret Firth..."
"Tại sao không chịu nói sớm cho tôi biết?" Harold. Bell oán trách một câu.
Clurman sững sờ, ngừng một chút mới nói: "Tôi... Lúc nãy tôi không hề nghĩ tới lại là cô ấy..."
"Tốt lắm tốt lắm, " ông đội trưởng không nhịn được khoát tay một cái, "Đã xác nhận, chuyện thị nữ của bà Black mất tích không hề liên quan đến cô Firth! Vậy thì để cho cô ấy đi thôi." Ông ta đẩy cửa phòng thẩm vấn ra, liếc nhìn Margaret vẫn ngồi ở chỗ đó, đi tới trước mặt cô, khi cô ngẩng đầu lên nhìn, trên mặt ông ta lộ ra vẻ mặt ôn hòa.
"Cô Firth, tôi thật xin lỗi sáng nay cho ngài mang tới bất tiện. Hết thảy quả thật đều là cái hiểu lầm mà thôi. Black quá quá đối với ngài hoài nghi không có chút nào căn cứ. Ngài bây giờ có thể đi nha."
Margaret không nói gì, chậm rãi từ trên ghế đứng lên.
"Tôi đưa cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-mong-lu-trinh/3167088/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.