Màn đêm buông xuống...
Bóng tối trải đầy...
Sương rơi lạnh...
Lập lòe trong bóng đêm là những ánh đuốc chập chờn theo từng cơn gió, lúc tỏ, lúc mờ.
Những ánh đuốc rải rác khắp nơi, những người cầm đuốc như cố dò tìm vật chi đó. Họ là ai? Giữa đêm đen trong rừng sâu núi thẳm để làm gì?
Chốc chốc nghe có tiếng hô :
- Ở đây không có ai!
- Ở đây lại có thêm một hang đá!
Vào hang đá một lúc họ lại quay ra, thở dài sườn sượt :
- Không có ai trong hang đá!
Khi sao trời lộ rõ, chán nản, họ lẩm bẩm :
- Đã hết canh ba.
Có người lại nói :
- Tên tiểu quỷ và bọn Tôn Bình trốn đâu giỏi thật! Bọn ta tìm chúng suốt một đêm. Mệt mỏi cơ hồ muốn ngất đi mà vẫn không thấy. Thôi nghĩ quách cho rồi. Sáng hẳn hay.
Lời người này nói ra, đúng ý nghĩ của mọi người nên tất cả đồng thanh nói :
- Ừ, thôi nghĩ chút đã!
Thì ra đây là bọn của các phái, kể cả bọn thuộc hạ của Quân chủ nào đó đang truy lùng Tiểu Nhẫn và đồng bọn.
Trong một hang đá xa xa, có ánh đuốc soi tỏ. Tên Tử y công tử và ba tên Ngân diện bạch y đang chụm đầu thì thào điều gì đó, tay chỉ chỏ ra ngoài, hướng về phía thung lũng xa xa, nơi có đầu nguồn suối.
Sau một lúc thì thầm, Tử y công tử và ba tên Ngân diện bạch y vọt ra khỏi hang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-ma-bo-phap/2149650/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.