"Vãn Vãn, ba mẹ gần đây vì chuyện của chị mà tâm lực lao lực quá độ, đây là tiền chuộc, con thay chúng ta đi đón chị con trở về, được không?"
Ôn Vãn nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của mẹ, cơ hồ không hề do dự liền đáp ứng.
Cô mang theo cái rương trĩu nặng tiền, lẻ loi một mình tiến đến chỗ hang ổ của bọn cướp--
Một ngôi nhà mái ngói bỏ hoang ẩn mình trong một cái hang cũ trên núi.
Chỉ là, cô cũng không có nhìn thấy chị Ôn Cần đâu, ngược lại không có chút nào phòng bị, bị một người đàn ông mạnh mẽ từ phía sau lưng đánh lén, người này dùng một cây sắt dài hung hăng đập vào đầu cô.
Trước khi hôn mê, cô mơ hồ nghe được vài đoạn đối thoại mơ hồ.
"A, làm tốt lắm, cô quả thật đã đem em cô lừa tới đây!"
"Đó là đương nhiên, tôi nói rồi cha mẹ thương yêu tôi nhất, bọn họ nhất định không nỡ trơ mắt nhìn tôi gặp nạn mặc kệ!"
"Hiện tại, tôi có thể đi được chưa?"
"Đương nhiên, cô tự do rồi!"
..
Ba tháng sau, Vân Thành.
Màn đêm buông xuống, không khí se lạnh tản ra như mây và sương mù, nằm trong một khách sạn ở trung tâm thành phố, bầu không khí có lúc giảm xuống mức đóng băng.
Ôn Vãn tùy ý lười biếng dựa vào ghế sô pha, cô một tay chống cằm, khóe miệng nhếch lên ý cười, ánh mắt lại không có chút ấm áp nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-lot-tieu-to-tong-cua-tu-gia-lai-roi-mat/2951700/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.