"Nhìn đủ chưa?"
Cô đột nhiên nhướng mi, dưới ánh đèn trắng, cô tình cờ bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông.
Không đề phòng, nội tâm mềm mại nhất trong trái tim Tư Cảnh Hạc như bị thứ gì đó đánh mạnh.
Tim đập không kiểm soát.
Ôn Vãn nhìn người đàn ông với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.. đỏ mặt!
Cô sửng sốt.
Sau đó, khóe miệng cong lên một nụ cười, "Tư tiên sinh, nếu anh nhìn tôi trìu mến như vậy, tôi sẽ cho rằng anh đã động tâm với tôi."
Động tâm?
Tư Cảnh Hạc trầm tư một lúc, sau đó nghiêng người về phía trước, đôi môi mỏng chỉ cách Ôn Vãn vài centimet, đôi mắt đen sâu thẳm bao trọn khuôn mặt thanh tú của một cô gái.
Anh gần như gằn từng chữ nói: "Tiểu nha đầu, trực giác của em rất chính xác."
Những ngón tay trắng nõn mảnh khảnh của cô vẽ lên ngực anh, "Cảm ơn Tư tiên sinh đã khen, nhưng phải làm sao bây giờ? Tôi không có hứng thú với anh."
Không khí trong xe dần dần nhiễm lên một tầng mập mờ.
Qua lớp áo mỏng, Tư Cảnh Hạc cảm nhận được nhiệt độ đầu ngón tay Ôn Vãn, gần như kiêu ngạo nói: "Không sao, anh có hứng thú với em là được rồi."
Cũng giống như đi săn, bất cứ thứ gì anh nhìn trúng, không cái nào có thể thoát khỏi lòng bàn tay của anh.
"Tư Cảnh Hạc, tôi khuyên anh, tốt nhất anh nên tránh xa tôi một chút." Ôn Vãn cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-lot-tieu-to-tong-cua-tu-gia-lai-roi-mat/2951665/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.