Chủ nhiệm nhìn hắn, im lặng vài giây rồi cau mày nói: "Học sinh Lâm Đông, lần này em muốn so tài với bạn học Ôn Vãn, tôi thấy không phải em không phục, mà là không tin tưởng giám khảo chúng tôi sao?"
Ông cúi mặt, đột nhiên cao giọng nói: "Em hoài nghi giám khảo chúng tôi gian lận sao?"
Lâm Đông không nói lời nào, xem như thừa nhận.
Trong lúc nhất thời, khuôn mặt của một số giáo viên đều trầm xuống, đặc biệt khó coi.
Chủ nhiệm cười lạnh vài cái, ra lệnh cho phó chủ nhiệm đem bức tranh của Ôn Vãn tới, ném vào ngực Lâm Đông, "Vậy em nên nhìn cho kỹ, cẩn thận nhìn!"
"Sau khi xem xong thì ngẫm lại cho kỹ, em sinh ra trong một gia đình khoa bảng, từ nhỏ đã được hai vị tiền bối nổi tiếng trong giới hội họa và thư pháp khai sáng, vì cái gì còn không bằng một học sinh kém!"
Nói xong, tức giận rời khỏi phòng họp.
Lâm Đông mở bức tranh ra, một bức chân dung chân thực sống động như thật hiện ra trước mắt, dù là đường nét hay sự chuyển đổi màu sắc sáng tối, đều đủ cho thấy kỹ năng hội họa siêu phàm của Ôn Vãn.
Cảnh tượng giống nhau, cùng một người mẫu--
Nhìn vào bức tranh của hắn một lần nữa..
Lâm Đông nhắm mắt lại, gân xanh huyệt thái dương nổi lên.
Cách đó không xa, lờ mờ nghe thấy tiếng thì thầm của các giáo viên--
"Học sinh Lâm Đông ngày thường đúng là ưu tú, nhưng lần này em ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-lot-tieu-to-tong-cua-tu-gia-lai-roi-mat/2951612/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.