Mùa thu đã sắp đi qua.
Lá vàng rơi đầy trên đất, trải thành một tấm thảm thiên nhiên sặc sỡ, gần như che khuất cả con đường. Phía cuối con đường ấy, dưới những tán cây xơ xác là một tòa trang viện cũ kỹ, ám đầy màu thời gian. Ẩn đằng sau những dãy nhà thấp là một tòa lầu ngũ giác nhỏ, nhưng lại cao đến kỳ dị, chân tòa lầu đã vượt khỏi mái nhà bên dưới, cả năm mặt đều buông kín rèm.
Nếu không phải là kẻ lịch duyệt giang hồ thì chắc chắn không biết đấy từng là một tòa trang viện danh tiếng nhất võ lâm, Triêu Phong trang của Ngô gia. Tòa lầu cao phía sau cũng có một cái tên, lại càng ít được biết hơn, lầu Mộng Khuyết.
Năm xưa, khi thi hành mưu kế đại phá Thông Thiên giáo, Triêu Phong Kiếm Ngô Đình gần như đã là Minh chủ của võ lâm. Thế nhưng sau khi quay về, Ngô Đình càng ngày càng ít giao du với nhân vật giang hồ, cũng chẳng màng tới những thay đổi trong võ lâm. Cho đến kỳ đại hội mười năm một lần tổ chức ở Thiếu Lâm tự, ông cũng từ chối tham dự thì coi như Ngô Đình đã phong kiếm bế môn trong lặng lẽ.
Lầu Mộng Khuyết vốn không phải kiến trúc có từ trước, khi trở về sau trận chiến trên đỉnh Thông Thiên, Ngô Đình mới cho xây dựng lên tòa lầu này. Bề ngoài đây chỉ là nơi để thưởng trăng và cũng chỉ mở lên một mặt rèm vào đêm Trung Thu mà thôi, chính vì thế dân chúng quanh vùng hay gọi nó là Thưởng Nguyệt lầu.
Mười năm sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-long-than-tung-ky/19418/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.