*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Lúc Đường Quỳ tỉnh dậy đã là giữa trưa. 
Cảm giác như thể toàn bộ xương cốt đều bị vỡ vụn, cô nằm yên trên giường, vừa mở mắt ra đã lập tức nhắm lại. 
Đầu óc trống rỗng, ngoài ngủ ra thì chẳng muốn làm gì khác nữa. 
Giang Trúc không ở bên cạnh, cơn mưa đêm qua đã tạnh, cửa sổ mở toang, Đường Quỳ nghe được tiếng muôi va chạm vào xoong chảo, tạo thành tiếng lách cách. 
Cô hơi đói bụng rồi. 
Lại nằm thêm một lúc lâu nữa, cô mới chậm chạp ngồi dậy mặc quần áo. Trên ga trải giường có vết bẩn, cô tháo ra, gấp gọn lại, bỏ vào bên cạnh đống đồ cần giặt. 
Bên hông có hai dấu tay nổi bần bật, tối qua Giang Trúc có phần không khống chế được, bóp cho cô đau nhói. 
Đường Quỳ đi xuống lầu, mỗi một bước chân đều đụng đến miệng vết thương, cô hít sâu một ngụm hơi lạnh. 
Trước kia thường tụm lại với Chu Phán Phán nói về mấy cái chuyện này, tất cả đều là gạt người hết! Không tốt chút nào cả! 
Cô oán thầm, vịn lan can cầu thang đi xuống phòng khách, kẻ gây tội đang mặc một chiếc tạp dề hình gấu con nấu cơm trong bếp, nghe được tiếng động phía sau thì quay đầu lại cười: “Đợi lát nữa là ăn được rồi, đừng vội!” 
Đường Quỳ không vội chút nào cả — bây giờ cô không có lấy một chút sức lực, cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-blouse-trang-va-ba-dau-ngot/3224364/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.