Đường Quỳ hoàn toàn không biết đến tâm trạng băn khoăn của Giang Trúc. 
Sau khi tóc được sấy khô, cô chơi với Trứng Muối một lát, chẳng mấy chốc đã đến tám giờ. 
Không biết có phải vì trấn nhỏ ít người hay không mà trời vừa tối, xung quanh cũng trở nên vắng lặng, không còn ồn ào huyên náo hay tiếng động lớn nào nữa. 
Đường Quỳ không khỏi cảm thấy hơi buồn ngủ. 
Cô duỗi thẳng lưng, ngáp một cái. 
Buổi tối, trấn nhỏ không có hoạt động giải trí gì, trên wechat, đã lâu rồi trong nhóm lớp cũng không có ai nói chuyện phiếm. 
Lúc Giang Trúc vừa mới rời khỏi bệnh viện Trung y, Hạ Mân có buồn rầu nhắn mấy tin tỏ lòng mong nhớ, nhưng sau mấy ngày thì cũng thôi không nói gì nữa. 
Phòng Đường Quỳ không hề lạnh, chăn đệm đã được phơi nắng nên mềm nhũn, vô cùng ấm áp. Ga trải giường và vỏ chăn đều đã được giặt sạch, cô nằm trên giường, chẳng bao lâu đã chìm vào giấc ngủ. 
Hôm sau, lúc cô tỉnh dậy thì đã hơn chín giờ. 
Vừa mở cửa ra, Trứng Muối đã phe phẩy đuôi chạy đến. Cửa phòng đối diện đóng kín, cô gõ gõ, không có ai lên tiếng. 
Lúc này chắc hẳn Giang Trúc đã đi làm rồi. 
Đường Quỳ đi xuống lầu, dưới lầu cũng trống không, không có bóng dáng của anh. 
Cô mở điện thoại ra, chừng bảy giờ sáng, anh gửi đến một tin wechat. 
【Giang Trúc: Cháo và bánh bao để ở trong nồi.】 
Chừng tám giờ sáng, anh lại gửi thêm một tin nữa. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-blouse-trang-va-ba-dau-ngot/3224338/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.