Sau khi trợ lý Cao đưa thần tượng nhỏ của cô ấy lên xe rồi, thì đã gửi dòng tin nhắn cho chú Vương tài xế, bảo làm phiền chú để ý Tiểu Viên thêm.
Cô ấy nhìn hình bóng chiếc xe, ngửa mặt lên trời lại thở dài lần nữa, đau đầu chết được.
Hỏng bét rồi.
Quả thật là hỏng bét rồi.
Cô ấy về tới nhà mình, đá rớt giày cao gót, ném túi đi, lập tức đổ liệt ở sofa, qua hai giây sau lại ngồi dậy, thử tính thời gian, chắc gần tới rồi.
Cô ấy hơi chờ, gọi điện thoại cho chú Vương, nghe mà nhíu mày không ngừng, lại thở dài: "Được, tôi, ừm ừm, a, đã khóc đến thảm thiết đúng không?"
Sau khi cô ấy cúp điện thoại, thì tâm trạng càng tồi tệ hơn.
Chú Vương cái người miệng im lìm như hũ nút như vậy cũng phá lệ nói thêm được hai câu: "...... Cô ấy tắt đèn ghế sau của xe, đều chẳng có một chút âm thanh nào, tôi cũng đã lo lắng......"
"Lúc xuống xe cô ấy đã ngã một cú to, tôi mới nhận ra, có thể vẫn luôn khóc không dừng ở trên xe......"
"Nói cảm ơn với tôi, nói cảm ơn sự chăm sóc của tôi trong khoảng thời gian này."
"Cô Hướng, thật sự là cô bé rất tốt."
Đúng là rất tốt, với tư cách diễn viên, cô là một ngôi sao trẻ đang dần dần nổi lên của giới nghệ sĩ, rất nhiều đạo diễn cùng tiền bối đồng nghiệp trong nghề đều khen cô, có thực lực có danh tiếng, người cũng khiêm tốn. Khán giả cũng thích cô, cho rằng tố chất chuyên nghiệp của cô rất cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/353536/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.