Sau khi hai người về tới chỗ Vĩ Trang ở thì đều có chút mệt mỏi, từng người đi về phòng rửa mặt súc miệng tắm rửa trước.
Sau khi Vĩ Trang tắm rửa xong ra tới thì nhận được một cuộc điện thoại: "Chuyện gì...... Không phải hạng mục cạnh tranh chính sao?"
Đối phương dự định chuẩn bị kỹ càng tỉ mỉ, muốn giải thích cho cô ấy nghe qua điện thoại, đại khái là vấn đề chi phí đầu tư của bên bỏ vốn ra, then chốt giữa phía phát hành cùng bên phim ảnh, vvv... rất nhiều nhân tố.
Vĩ Trang nghe được vài giây thì đã hiểu sơ lược chỗ căn nguyên, bèn ngắt lời: "Như vậy là hạng mục chiếu triển lãm không tranh giải?"
"Đúng đúng đúng, hiện tại là đã xác định, thật ngại quá sếp Vĩ, bên kia cũng mới xác nhận tin tức."
"Được, tôi biết rồi."
Vĩ Trang cúp điện thoại, ở tại chỗ khẽ cau mày. May mà chưa nói, bằng không thì cô sẽ thất vọng, cũng sẽ khó chịu.
Theo sau đó cô ấy đi ra phòng khách, giương mắt nhìn lướt một vòng, xem chừng Tiểu Viên còn ở trong phòng tắm rửa, cũng chưa ra tới. Vĩ Trang không hề do dự, đẩy cửa phòng cô ra.
Có phải nói cho cô biết bộ phim đã vào hạng mục không tranh giải hay không? Này cũng coi như lần đầu chiếu trên toàn thế giới, là tin tức đáng để vui vẻ nhỉ?
Chỉ có điều, người đầu tiên báo tin tức cho cô biết vẫn không phải là cô ấy.
Cái cảm giác không thoải mái âm ỉ kiểu không nói rõ được này không phải lần đầu tiên xuất hiện.
Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/353518/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.