"Tôi và Chu Ngạc Hoa có quen biết, có chút dây mơ rễ má."
Mấy ngày nay Tiểu Viên luôn nhớ lại nét mặt của Vĩ Trang khi trả lời cô, trong ngữ khí của người ấy có một cảm giác kiểu không diễn tả được, giống như bị sương giá mỏng manh bao phủ: "Chẳng qua xin lỗi, tôi không muốn nói nhiều về chuyện với bà ta."
Cho nên họ có quen biết.
Vốn dĩ Tiểu Viên cũng là đột nhiên nghĩ ra, nên mới có thể hỏi Vĩ Trang vấn đề này, câu trả lời có được lại là cái mà cô không nghĩ tới.
Vĩ Trang có nỗi niềm khó nói.
Tiểu Viên thở dài khe khẽ trong lòng.
Chẳng qua lần này người ấy không lặng im với cô, mà là thẳng thắn nói với cô rằng không muốn nói. Tiểu Viên suy nghĩ tường tận, Vĩ Trang trước nay cũng chưa từng giấu giếm với cô, bất kể là về thân phận của Vĩ Gia Bảo, hay là ở chuyện với Chu Ngạc Hoa. Người ấy có thể tiết lộ đến mức độ này với cô đã là ngoại lệ rồi đi......
Tiểu Viên lại đau lòng đối với người ấy nhiều thêm vài phần, cô đứng đấy một chốc, phục hồi tinh thần lại, chờ lát nữa cô còn phải đóng phim, không thể lại ngẩn người nữa.
Ngửa đầu thoáng nhìn trời, trời xanh mây trôi, ánh mặt trời thật tốt, xem chừng hôm nay lại là một ngày nóng bức. Cô về tới phòng nghỉ của chỗ quay, đổi trang phục, sau đó để chuyên viên trang điểm lên cho cô.
Bỗng nhiên có người đã đi vào.
Tiểu Viên kinh ngạc ơ một câu: "A? Alex!"
Vừa dứt lời, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/353515/chuong-114.html