Tiểu Viên lại được nhân viên gọi vào lần nữa trong bối rối mơ hồ, Lục Tĩnh Niên và Trâu Nhất Nhụy vẫn ở bên ngoài chờ cô. Lần đợi này chính là mất 40 phút, lúc Trâu Nhất Nhụy đói đến kêu réo, thì Tiểu Viên đi ra với một vẻ mặt phức tạp.
Trâu Nhất Nhụy chẳng chờ cô nói chuyện thì đã trực tiếp kéo hai người đi ăn cơm.
Ở phòng bao của quán, Tiểu Viên nói: "Bọn họ kêu tôi đi vào, thử nhân vật Lương Tịch."
Lục Tĩnh Niên sửng sốt: "A? Thật ư?"
Trâu Nhất Nhụy chậm nửa giây sau mới cười ha ha ha điên cuồng, vỗ bàn: "Vui chết tôi rồi! Bọn họ thế mà nhất định muốn chọn được cô nha!"
Một bữa ăn đến khi xong, ba người kéo thành nhóm WeChat ngay tại chỗ.
Tiểu Viên về đến nhà, nằm liệt trên giường trong chốc lát, ánh nắng buổi chiều xuyên qua bức màn chưa kéo khép lại mà len lỏi vào. Cô khẽ nâng chân, ánh mặt trời dừng phía trên chân cô. Giữa ánh sáng và bóng tối, bàn chân với lớp sơn móng chân không màu cô đã đồ càng trắng đến gần như trong suốt.
Cô nằm một hồi, lật qua WeChat di động, cái được ghim là khung trò chuyện với Vĩ Trang —— ghi chú đã bị cô đổi thành đồ tồi.
Tiểu Viên không biết những người khác có gặp kiểu tình huống này hay không, khi trong lòng có người yêu thích, nếu bản thân có chuyện gì phát sinh, lớn cỡ thử vai, nhỏ như mặc một chiếc váy mới, thì đều muốn nói cho đối phương.
Hiện tại cô và Vĩ Trang đang trong gian đoạn tạm ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/353501/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.