Đêm tối dần trở nên yên tĩnh từng chút từng chút, không còn nhìn thấy vành trăng trên ngọn cây lựu, cơn mưa nhỏ tí tách tí tách rơi trên lá cây phát ra tiếng vang rất khẽ.
Trong đình chỉ có hai người Hướng Chi Thạch và Chu Ngạc Hoa.
"Em gái cậu rất đáng yêu," Chu Ngạc Hoa chống cằm: "Nhưng hình như vẫn còn hơi ngây thơ."
Từng động tác từng cử chỉ, mỗi lời nói của bà đều nhàn nhã thong dong, chẳng giống người ở tuổi này, bà là người phụ nữ được năm tháng ưu đãi.
Hướng Chi Thạch nhớ trước kia Chu Ngạc Hoa từng cười nói một câu: "Người tới tuổi nào thì phải làm cái gì sao? Phải là bộ dáng thế nào sao? Ta chưa bao giờ đồng ý cách nói này."
"Em ấy vẫn còn con nít." Hướng Chi Thạch cười cười, nói: "Nhìn thì là dáng vẻ người lớn, thực tế......"
Chu Ngạc Hoa liếc mắt nhìn anh ấy một cái: "Làm anh cũng không dễ dàng nhỉ?"
Hướng Chi Thạch: "Tôi rất thích và tận hưởng niềm vui này."
Hai người đối đáp qua lại, giống như những người bạn cũ. Người khác như Hướng Tiểu Viên chắc là cảm thấy kì lạ, nhưng với bọn họ thì lại cởi mở tự nhiên.
"Cậu đột nhiên tìm ta có phải là có chuyện gì không?" Chu Ngạc Hoa chủ động nói.
Ngoài đình có mưa bụi bay vào, Hướng Chi Thạch than một tiếng: "Tôi vốn không muốn làm phiền chị......"
"Cậu nói thử xem." Chu Ngạc Hoa cười nhạt.
"Có khả năng sẽ làm chị rất khó xử......"
Sau khi ra khỏi sân viện, Tiểu Viên liền có chút mơ hồ. Cô là người trẻ tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/353428/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.