Tiểu Viên cảm thấy bản thân hẳn là không quên được cái ngày 23 tháng 10 tiết sương giáng này, nhiệt độ hạ thấp, thêm áo giữ ấm, cùng với diễn cảnh hôn. 
Cô căng thẳng đến độ cũng muốn khóc rồi, trên xe đi phim trường thì nhắn tin cho Vĩ Trang. 
"Chị đang làm gì?" 
"Em nhớ chị rồi." 
"Em rất thích chị." 
Vĩ Trang chưa có trả lời ngay, hẳn là đang bận. Cô chẳng cảm thấy mất mát, ngược lại cảm thấy ba dòng tin nhắn này mình gửi đi quá "có mờ ám" rồi. Có thể là bản thân chột dạ, càng xem càng cảm thấy lời mình gửi đi hết sức không chân thành. 
Đêm qua cô cũng chẳng ngủ thế nào được, vừa bước vào phim trường thì cảm giác tim cũng đều nhấc tới cổ họng rồi. 
Cô như vậy quá không chuyên nghiệp đấy! Cô khinh bỉ bản thân, diễn viên là công việc của cô, cô không cần phải chột dạ! 
Hôm nay, cảnh hôn này chắc chắn là một cảnh quan trọng nhất trong 《 Gặp được 》, Trần Vân Tú rất coi trọng, cũng rất lo lắng. Bắt đầu quay cho tới nay, trạng thái diễn của hai vị nữ chính đều không tốt lắm, thậm chí ông ta còn đã xem xét lại mình rằng có phải chọn sai diễn viên rồi hay không. 
Sản xuất cùng giám chế cũng thật đau đầu, hễ đau đầu liền oán trách với ông ta, làm đến mức ông ta cũng sắp sầu trắng hết cả tóc rồi. Có điều lúc này đã không còn đường quay đầu, chỉ có thể căng đầu kiên trì. 
Ông ta không tiện nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/3223321/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.