Tiểu Viên đã đi tắm lại, rồi thay đồ ngủ, lại lần nữa nằm về trên giường, trong di động đã có hồi âm của Vĩ Trang.
"Tôi rất thích tấm hình này."
Trái tim cô đập dồn dập: "Nhưng vừa rồi người thật lãnh đạm ( mặt uất ức)."
Hồi âm của Vĩ Trang đến muốn lâu hơn một chút so với cô tưởng tượng, hơn nữa không phải chữ, thế mà là giọng nói. Người ấy nói thì thầm: "Tôi không có lãnh đạm, tôi rất thích."
Tiểu Viên hơi kinh ngạc, Vĩ Trang hoặc là video, hoặc là chữ, có khi cũng sẽ gọi điện thoại, nhưng người ấy chưa từng gửi giọng nói cho cô.
"Vì sao không video á?" Cô gửi giọng nói đi qua.
Vĩ Trang yên lặng hết thật lâu, mới sâu kín mà nói: "Tôi cảm thấy lúc này rất không thích hợp video."
Tiểu Viên trong một lúc chưa phản ứng lại kịp: "Thế gọi điện thoại cũng không được sao?" Gửi qua rồi cô mới ý thức được, mặt đã đỏ ngay liền.
Cô lại không phải vị thành niên, cái gì cũng đều không hiểu. Cho dù chưa từng thực tiễn, thì cũng qua các loại "tin đồn truyền miệng" về cách thức thân mật mà cặp đôi yêu xa có thể áp dụng.
Chẳng lẽ Vĩ Trang cũng nghĩ đến loại cách thức này, cho nên mới không gọi điện thoại, lựa chọn giọng nói sao? Phỏng đoán này càng khiến cô thêm thẹn thùng.
"Khụ, được thôi." Cô lại gửi đi một câu: "Mau nhanh ngủ đi, ngủ ngon."
"Ừm, ngủ ngon."
Tiểu Viên nhắm hai mắt lại, nhịp tim còn chưa ổn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/3223304/chuong-176.html