Phòng bệnh thật yên tĩnh.
Tiểu Viên hôn mê, khi cô té ngã thì Vĩ Trang chẳng tiếp được cô kịp lúc, may rằng đã cản được một chút giữa không trung, cô mới chưa ngã đến quá nghiêm trọng, nhưng cho dù như vậy, thái dương cũng đọng ra một khối màu xanh lá.
Là Vĩ Trang quyết định, để bác sĩ bỏ vào thuốc tiêm để cho trợ giúp giấc ngủ chút đỉnh, để cô nghỉ ngơi cho tốt một lát.
Gương mặt gầy đến hóp xuống một khoảng, vành mắt nhuộm xanh, lông mi lộ ra càng dài càng dày, môi tái nhợt đi, ngay cả dưới trạng thái ngủ sâu cũng ngủ không được yên ổn.
Vĩ Trang ngồi ở ghế dựa, để tay định thần nhìn cô không rời, tựa như cũng đắm chìm trong mạch suy nghĩ khó biểu đạt.
Lúc ban đầu khi phát hiện cô đã xảy ra chuyện, phản ứng đầu tiên của Vĩ Trang chính là tức giận, cô ấy không chút suy nghĩ liền nhúng tay. Mặc kệ như thế nào, Tiểu Viên không phải người xa lạ không liên quan gì. Tuy rằng hiện tại hợp đồng kết thúc, nhưng Vĩ Trang cảm thấy mình vẫn có trách nhiệm giúp một phen vào khi cô cần, đây là nên làm, không ai có thể ở trước mặt cô ấy ức hiếp cô.
Trong cuộc đời từ đó tới nay, chỉ có Tiểu Viên vượt khỏi tầm kiểm soát của cô ấy, quyết định mà cô ấy làm ra, cho rằng bản thân sẽ không hối hận sẽ không có phần nào dao động, nhưng cô ấy lại không về được nơi mình đã quen ở nữa rồi.
Cô ấy cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-anh-chot-loe/3223276/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.