Tập quân sự là cái hố đầu tiên của mỗi sinh viên năm thứ nhất dứt khoát phải vượt qua. Tập suốt cả ngày, đến tối vẫn phải ôn luyện, chưa hết lúc nghỉ giữa giờ lại phải dọn dẹp phòng ở thật sạch sẽ gọn gàng. Công việc này gọi là “vệ sinh nội vụ”. Khi Giang Tử Khâm mặc bộ đồ rằn ri nhà binh trèo lên trèo xuống dọn vệ sinh nội vụ, chút kì vọng vốn đã không nhiều đối với trường đại học cũng đã tan biến.
Hôm đó là một ngày xúi quẩy. Do một gã trong lớp dén muộn, Huấn luyện viên bắt phạt cả lớp nằm sấp chống đẩy năm mươi cái, người đến muộn và lớp trưởng làm một trăm cái.
Sau khi hoàn thành định mức, Giang Tử Khâm gắng hết sức đứng lên, mắt bỗng tối sầm, ngồi sụp xuống. Trước mắt bỗng tối om, may có người đỗ kịp, bấm mạnh vào huyệt giũa nhân trung, lát sau, nguy hiểm đẫ qua. Khi tỉnh lại thấy huấn luyện viên đang ôm mình, mặt rất lo lắng. Giang Tử Khâm được nghỉ đến hết buổi tối, huấn luyện viên dù vẻ ngoài tỏ ra nghiêm khắc, nhưng cũng không đến nỗi, thậm chí đích thân dìu cô về phòng.
Bốn cô nữ sinh vừa trở về, ba cô đã to nhỏ thì thầm. Văn Song Song nằm trên giường, nhắm mắt, há miệng thở, “tớ đã bảo mà, huấn luyện viên có ý với Giang Tử Khâm. Các cậu có thấy mắt chàng nhìn cậu không? Mê mẩn quá rồi còn gì nữa!”
“Phải đấy! chàng còn đích thân đưa Tử Khâm về phòng, quan tâm hỏi han này nọ, mọi ngày sao trịch thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-ai-xanh-cho-long-ai-vuong-van/2939484/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.