Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tên khốn kiếp Ngu Thành Hà này, sau khi reply xong thì ôm Trâu Hàn ngủ, hoàn toàn không thèm để ý tới khả năng chịu đựng của fan hâm mộ.
Không ngạc nhiên chút nào, weibo lại bị anh làm cho sập, bộ phận kỹ thuật không thể không tăng ca suốt đêm để bảo trì.
Ngu Thành Hà thì vô tâm vô tư, Phí Lễ lại không dám ngủ, vẫn cứ chằm chằm theo dõi weibo.
【 Ngư Ngư này là sao vậy? 】
【 Công khai tình yêu?? Không không không, tui không chấp nhậnnnnn! 】
【 Ủa cái gì đây? Đồng tính luyến ái à? 】
【 Có khi nào chủ acc Mèo mắt to thiệt ra là nữ không? 】
【 Không, tui không chấp nhận! Nam nữ gì tui cũng không chấp nhận!!! 】
【 Ngư Ngư anh đừng làm em sợ, không thể đùa giỡn như vậy được nha. 】
【 Ha ha ha, Ngu Thành Hà đang trên mây hả, cứ một đợt lại một đợt như vầy không sợ fan cuốn gói hết à? 】
【 Nếu thực sự là công khai tình yêu, tui ủng hộ, đây mới đúng là chuyện đàn ông đích thực nên làm! 】

Phí Lễ nhìn mà kinh hồn bạt vía, ngồi canh trước màn hình cùng các đồng nghiệp trong đội quan hệ công chúng, chuẩn bị tùy thời khắc phục hậu quả.
Mãi cho đến bình minh, khu bình luận tuy náo nhiệt, nhưng cũng không có phát triển theo hướng không thể khống chế.
Phí Lễ cuối cùng cũng nhẹ thở ra một hơi, định trước tiên đi ngủ một giấc.
Mới vừa nằm lên giường, mắt còn chưa kịp nhắm lại, điện thoại di động liền vang lên điên cuồng.
Phí Lễ nhận cuộc gọi xong, bấm vào weibo xem, im lặng nửa ngày, tắt máy đi ngủ.
Ngu Thành Hà đăng weibo.
【 Ngu Thành Hà: Không phải mọi người muốn thấy mèo nhà tôi sao? Giới thiệu một chút, đây chính là chú mèo hay “bạo lực gia đình” của tôi nè @Mèo mắt to [ ảnh ]. 】
Trong ảnh là hai người đàn ông ám muội ôm nhau, Ngu Thành Hà quay thẳng mặt về phía ống kính, mặt của Trâu Hàn chỉ có thể thấy một nửa, nhưng có thể khẳng định là đàn ông.
Weibo suýt thì lại sập, cũng may nhân viên kỹ thuật vẫn chưa kịp đi nghỉ ngơi, lập tức khôi phục lại bình thường.
Bình luận dưới weibo của Ngu Thành Hà đã điên cuồng.
【 Nhất định là đang tuyên truyền! Nhất định là thế!!! 】
【 Các chị em mau nói cho tui biết, hôm nay là Cá tháng tư righttttt? 】
【 Là anh bị điên hay là em bị điên vậy? 】
【 Yêu đương thì được, nhưng tuyệt đối không thể là với đàn ông! 】
【 Ngư Ngư anh mau dậy đi, đừng có ngủ. 】
【 Tui thế mà lại thở phào nhẹ nhõm, bộ tui điên rồi hả? 】
【 Mấy ông mấy bà kích động cái gì? Tui thấy tốt phết, cứ thử tưởng tượng cảnh Ngư Ngư dính phải scandal với phụ nữ coi, tính ra thì đàn ông cũng không phải không thể chấp nhận. 】
【 Người chị em phía trên đúng là thiên tài, nghĩ như thế tự nhiên tui không tức giận nữa. 】
【 Từ nay về sau, không cần phải lo lắng Cá nhà mình bị con mẹ nào cướp đi nữa, thật đáng ăn mừng (tui không điên). 】
【 Mèo mắt to này rốt cuộc có lai lịch gì? Ai phổ cập khoa học cho tui với? 】
【 Ý khoan, hai người này sao đến được với nhau vậy? Ngư Ngư có khuynh hướng M à? 】
【 CP Kẻ thù thế mà lại là thiệt? Tui ship CP ship ra ảo giác rồi hả? 】
【 Các chị em, theo nguồn tin đáng tin, phim mới của Ngư Ngư là chuyển thể dựa trên tác phẩm của Mèo mắt to. 】
【 Lầu trên đừng đi, thế cho nên này là đang tuyên truyền đó hả? 】

Thời điểm Trâu Hàn mở mắt ra, liền ý thức được có chỗ nào đó không đúng.
Cậu suy nghĩ một hồi, mò lấy điện thoại xem, “…”
“Em không định trả lời anh sao?” Ngu Thành Hà đi vào thấy cậu đang nhìn điện thoại di động, liền giả vờ đáng thương, “Có fan nói anh bị hack tài khoản kìa.”
Trâu Hàn liếc anh một cái, lạnh mặt đánh chữ.
Ngu Thành Hà lấy điện thoại ra nhìn, Trâu Hàn share lại weibo của anh, trả lời lại: Sao lại nhân lúc em ngủ mà lén lút công khai hả?!
Sau đó dưới weibo lập tức xuất hiện comment: Tui follow cậu để xem cậu anti Ngu Thành Hà, tự nhiên bị tọng một họng thức ăn cho chó… Tui hơi bị hoang mang á.
Ngu Thành Hà phá lên cười như điên, đi tới hôn Trâu Hàn một chút.
Trâu Hàn không rảnh mà để ý tới anh, vô cùng lo lắng mà lướt bình luận.
“Đừng lo, không có chuyện gì đâu.” Ngu Thành Hà rút điện thoại trong tay cậu ra, “Fan của anh đã được rèn luyện rồi, tố chất tâm lý mạnh vô cùng.”
“Em thấy không hẳn.” Trâu Hàn lắc đầu một cái, “Có vài fan rõ ràng đang nói bậy.”
“Thế cũng không có cách nào.” Ngu Thành Hà nghiêm túc nói, “Anh có thể hiểu được tâm trạng của fan, nếu như dựa theo ý nghĩ của bọn họ, tốt nhất anh nên cả đời không nói chuyện yêu đương. Nhưng thế thì không thực tế gì hết, phải không? Nếu bọn họ nguyện ý tiếp tục ủng hộ anh, thì anh sẽ dùng tác phẩm hay hơn nữa để đáp lại họ. Nếu như họ bỏ fan, thì anh cũng sẽ gánh chịu hậu quả này.”
Trâu Hàn trầm mặc một lát, đưa tay ra nói, “Đưa điện thoại đây cho em.”
Ngu Thành Hà trả điện thoại lại cho cậu, mấy phút sau, Trâu Hàn post một weibo mới.
【 Mèo mắt to: Thấy có bình luận nói rằng rất đột ngột, nên giải thích cho mọi người một chút. Thực ra tôi với Ngu Thành Hà đã biết nhau từ khi rất nhỏ, nguyên mẫu của Ngu Tranh quả thật là anh ấy. Chúng tôi rất may mắn, từ biệt nhiều năm rồi vẫn có thể gặp nhau lần nữa, chúng tôi sẽ quý trọng đoạn duyên phận này, cũng mong tất cả tình cảm chân thành sẽ không bị phụ lòng. 】
Ngu Thành Hà share lại weibo, cũng trả lời: Đã nói đời này của em có anh, anh sẽ không nuốt lời 
️.
Hai bài này vừa đăng lên, hướng gió của bình luận bắt đầu thay đổi.
【 Đột nhiên rất cảm động, chúc hạnh phúc. 】
【 Tuy rằng chỉ vỏn vẹn có mấy lời, tui lại tưởng tượng ra cả một câu chuyện tình trải qua bao nhiêu gian khó mới đến được với nhau. 】
【 Không phải lần trước Ngư Ngư nói hồi nhỏ ảnh rất khổ hả? Miêu Miêu nói Ngư Ngư đã cứu cậu ấy, vậy chẳng phải cậu ấy còn khổ hơn nữa? Hu hu đau lòng hai bảo bối quá, hai người phải hạnh phúc nha. 】
【 Không hiểu sao tự nhiên lại khóc, hai người mau đi lĩnh chứng nhận đi! 】
【 Mong tất cả tình cảm chân thành sẽ không bị phụ lòng 
️. 】
【 Đời này có anh, a a a a a tui khóc thành sông luôn. 】
【 Các anh dũng cảm ghê, nhất định phải hạnh phúc. 】

Trừ bình luận của netizen, còn có rất nhiều minh tinh cũng dồn dập share và chúc phúc.
Đồng Mặc, Lộ Dư Phi, Lộ Nam, Phương Linh, Tống Kỳ Lam, Linh Linh, Thủy Yêu Yêu, Quan tự tại,… náo nhiệt không chịu được. Lượng bình luận dưới weibo của Ngu Thành Hà đã hơn trăm vạn, bình luận dưới weibo Trâu Hàn cũng đột phá hơn hai mươi vạn.
Phí Lễ cuối cùng vẫn không quá yên tâm, ngủ một giấc ngon lành xong liền bò dậy xem bình luận.
Hắn trước tiên bấm vào weibo của Trâu Hàn, sau đó bị mấy comment hot nhất trên top dọa sợ.
【 Tập đoàn Nhà hàng Ngũ Vị Hương Official: Chúc mừng ông chủ. 】
【 Điểm tâm Thái Cát Nguyên ký Official: Chúc mừng ông chủ. 】
【 Khách sạn Hi Á: Chúc mừng tiểu thiếu gia. 】
【 Tập đoàn quốc tế WZ: Chúc mừng tiểu thiếu gia. 】
【 Ô tô Ốc An: Chúc mừng tiểu thiếu gia. 】
【 Tập đoàn Thanh Bách: Chúc mừng chúc mừng. 】
【 WZ-Roy: Chúc mừng em trai. 】
【 WZ-CV: Chúc mừng bảo bối. 】

Phí Lễ: “…”
Trâu bò vờ lờ, công ty lớn cấp quốc tế, danh nhân ai nấy đều đến ủng hộ.
Phí Lễ không thể chờ được nữa bấm vào hot search, muốn xem phản ứng của netizen một chút, nhưng lại phát hiện tag # Mèo mắt to là ai # lại không đứng ở vị trí đầu.
Top 1 hot search là: # Thân thế của Ngu Thành Hà #
Trong lòng Phí Lễ nhảy dựng một cái, luống cuống tay chân mở weibo của Ngu Thành Hà ra.
Weibo Ngu Thành Hà không có nhiều cái tên lóe mắt như vậy, nhưng top 3 vị trí hot nhất đã đủ khiến người ta khiếp sợ.
【 Bộ ngoại giao Official: Chúc mừng chúc mừng. 】
【 Đại sứ quán nước A tại Trung Quốc: Chúc mừng chúc mừng. 】
【 Hàng xóm của chị họ của bạn cùng phòng của tui là người nước A, nghe đâu vương tử của bọn họ công khai gọi Ngu Thành Hà là em trai đó [ ảnh ]. 】
Lần này không chỉ có fan của Ngu Thành Hà, mà hết thảy cư dân mạng đều phát cuồng.
【 Trời má, tui tưởng mấy acc này chỉ là để tên sang sang lòe người vậy thôi, ai ngờ là thật hết đó. 】
【 Hai người này rốt cuộc là nhân vật thần tiên gì vại? 】
【 Tui thế mà lại không biết @@ Đây gọi là khiêm tốn hay là kiêu căng đây? 】
【 Hóa ra thần tiên cũng sẽ yêu đương à. 】
【 Tui ủng hộ, được chưa? Cần tui tiễn hai vị lên cục dân chính luôn hơm? 】
【 Tui chỉ muốn theo đuổi thần tượng hoi mà, sao phải hù dọa tui như vậy hu hu? 】

Phí Lễ thoát khỏi weibo, gọi một cú cho Ngu Thành Hà, “Thẳng thắn mà chú nói với anh đâu rồi hả?”
“Không phải em từng nói với anh rồi sao, em là tiểu vương tử lưu lạc bên ngoài của nước láng giềng ấy?” Ngu Thành Hà thoải mái đáp trả.
Phí Lễ: “…”
Suy nghĩ kỹ một chút, hình như đúng là Ngu Thành Hà đã từng nói câu đó.
Nhưng ai nghĩ cái câu nghe như đùa thế mà lại là thật đâu hả?
Tâm tình Phí Lễ phức tạp, “Vậy sao chú không về nước kế thừa vương vị đi, chạy tới giới giải trí làm quái gì?”
“Lẽ nào không phải do anh cứ lẽo đẽo đi theo em xin em vào giới giải trí sao?” Ngu Thành Hà thở dài, “Em đề nghị anh nên ăn nhiều hạch đào một chút cho nó bổ não, chứ em thấy khả năng sau này anh bị suy giảm trí nhớ hơi lớn đó anh.”
Phí Lễ: “…”
Hắn dứt khoát cúp điện thoại, dù sao thì với thân thế bối cảnh của hai vị tổ tông này, đúng là có thể đi nghênh ngang khắp cái giới giải trí, căn bản không cần hắn phải bận tâm.
Hắn có thể về hưu sớm, đi du lịch vòng quanh thế giới.
Trước khi đi du lịch thế giới, Phí Lễ đột nhiên nhớ tới kẻ cầm đầu khơi ra vụ nổ hạt nhân lần này ——— Chu Văn Ngạn.
Bấm vào weibo của Chu Văn Ngạn, dân mạng có trí nhớ tốt đã hối thúc bên dưới: Lội ngược dòng đã nói đâu rồi?
Chu Văn Ngạn hiển nhiên cũng choáng váng, tự ti reply lại: Chúc mừng Ngu Thành Hà lấy được giải ảnh đế há, ô kê chưa?
Phí Lễ cũng không nói năng mềm mỏng nữa, cây ngay không sợ chết đứng mà trả lời: Đừng có mỉa, nhìn doanh thu phòng bán vé đi, tỉnh táo lại chút.
Một tháng sau, liên hoan phim khai mạc.
Ngu Thành Hà không nghi ngờ gì là nhân vật sốt dẻo nhất, nguyên một tháng này, độ hot của anh không hề giảm xuống.
Vì né tránh phỏng vấn, cả tháng nay anh đều ở đoàn phim, không lộ mặt lần nào.
Thời điểm đi thảm đỏ, các vị phóng viên điên cuồng nhào lên trước để chụp ảnh, suýt nữa thì xảy ra hiện tượng giẫm đạp.
MC hỏi Ngu Thành Hà, “Anh Ngu anh có căng thẳng không?”
Ngu Thành Hà sửa nơ lại một chút, “Căng thẳng.”
MC: “Không ngờ anh cũng sẽ căng thẳng, anh cảm thấy khả năng anh lấy được giải thưởng có lớn không?”
“Há, tôi không phải căng thẳng vì cái này.” Ngu Thành Hà giải thích nói, “Chuyện khác.”
“Chuyện khác gì dậy?” MC kích động đến nỗi phát âm không chuẩn.
“Bây giờ chưa thể nói ra.” Ngu Thành Hà nhất quyết không chịu nói.
Fan đứng ngoài xem phát sóng trực tiếp cũng không nhịn được.
【 A a a a a a, Ngư Ngư xin anh đừng có lại gây chuyện. 】
【 Không sao cả, fan Ngu Thành Hà đều có tâm lý thép, tui muốn xem coi ảnh còn có thể gây ra chuyện lớn gì nữa. 】
【 Tui chỉ muốn nói là Cá mặc âu phục trắng thật đẹp trai quá đi à, tui chết đây! 】

Trâu Hàn làm khách quý đặc biệt cũng có mặt ở hiện trường, thế nhưng cậu không cần đi thảm đỏ, cũng không ngồi cùng một chỗ với Ngu Thành Hà.
Trâu Hàn đi vào trước nên không nghe thấy nội dung phỏng vấn, cậu nhìn thấy Ngu Thành Hà mặc một thân âu phục trắng đi vào, suýt thì phun hết cả nước ra.
Lúc ra khỏi cửa, Ngu Thành Hà mặc đồ thường, bộ trang phục này là đến công ty rồi mới thay, thiệt là đẹp trai!
Đối với Trâu Hàn mà nói, các tiết mục trước khi tiến hành lễ trao giải có hơi tẻ nhạt, cậu chỉ quan tâm tới việc Ngu Thành Hà có thể lấy giải ảnh đế hay không thôi.
“Giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất thuộc về…” Khách quý trao giải là Lộ Dư Phi, ông kéo dài âm điệu câu lòng hiếu kỳ của mọi người.
Màn ảnh lớn đúng lúc chuyển sang trực tiếp gương mặt của các vị diễn viên được đề cử, bề ngoài mỗi người đều tỏ vẻ không để ý, nhưng nụ cười hơi căng cứng đã để lộ sự căng thẳng.
Trâu Hàn thấy Ngu Thành Hà vẻ mặt nghiêm túc, cậu vừa nắm chặt ngón tay vừa không nhịn được mà nghĩ, hóa ra Ngu Thành Hà cũng sẽ căng thẳng, xem ra anh thật sự quan tâm đến việc có thể lấy giải hay không.
Nếu như, chỉ là nếu như, lần này mà Ngu Thành Hà không lấy được giải, vậy cậu sẽ…
“Ngu Thành Hà!” Trên màn ảnh rốt cuộc cố định ở một khung hình, Lộ Dư Phi lớn tiếng nói, “Chúc mừng Ngu Thành Hà!”
Thực ra không tính là quá bất ngờ, có thể thấy các ứng cử viên đều thở phào nhẹ nhõm, tiếng vỗ tay vang lên như sấm động.
Ngu Thành Hà sửa lại quần áo một chút, hít sâu, đi lên sân khấu.
“Người tôi muốn cảm ơn rất nhiều, cảm ơn ban tổ chúc, cảm ơn Tiểu Lộ đạo, cảm ơn các nhân viên công tác, cảm ơn fan… Có một người tôi muốn cảm ơn nhất nhất nhất, có thể cho phép tôi mời người đó lên sân khấu không?” Ngu Thành Hà hỏi.
Camera chuẩn xác chiếu tới Trâu Hàn, dưới sân khấu đều là tiếng ồn ào.
Trâu Hàn choáng váng, sau đó bị Quan tự tại và Thích Ca ngồi kế bên đồng thời đẩy ra.
Trâu Hàn hoàn toàn không biết mình đã đi lên sân khấu như thế nào, cậu vừa mới đứng lại, Ngu Thành Hà liền quỳ một gối xuống.
Ánh đèn trong hiện trường vừa nháy mắt đã biến thành màu hồng nhạt, trên màn hình bắt đầu hiện lên bài “Fly” do Ngu Thành Hà biểu diễn, hình ảnh là bức ảnh của hai người.
Rõ ràng, tất cả những thứ này đều đã được chuẩn bị từ sớm.
“Anh không chắc mình có thể lấy được giải thưởng, nên kính nhờ ban tổ chức dù thế nào cũng phải cho anh vài phút. Cảm ơn ban tổ chức, cảm ơn mọi người.” Ngu Thành Hà hơi giải thích qua, sau đó móc ra một cái hộp nhung vuông, mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn kiểu nam, anh nhìn về phía Trâu Hàn, “Bảo bối, từ khi chúng ta gặp mặt lần đầu vào năm mười hai tuổi tới bây giờ, trong những năm này, bất kể đang ở đâu, anh đều chưa từng quên em. Rất xin lỗi, đã không thể ở bên em trong quãng thời gian khó khăn nhất. Anh hy vọng cuộc sống sau này, dù là hạnh phúc hay đau khổ, thuận cảnh hay nghịch cảnh, chúng ta đều sẽ cùng nhau, không chia xa lần nữa. Anh đã nói sau này lớn lên muốn kết hôn cùng với em, hiện tại anh đến rồi, em có còn nguyện ý?”
Trâu Hàn hoàn toàn không ngờ tới anh còn có chiêu này, có hơi không biết phải làm sao. Ánh mắt cậu lướt qua hộp nhẫn, rơi vào hình xăm trên hổ khẩu của Ngu Thành Hà.
Ký ức đã từng lãng quên đột nhiên không báo trước mà dâng lên.
Cái đêm bọn họ đào tẩu khỏi Phú Quý Câu, hai người còn chưa kịp ra khỏi làng đã bị phát hiện.
Ngu Thành Hà không dám đi đường lớn, mang cậu rẽ vào trong núi.
Núi kia rất lớn, nghe đâu còn có thú hoang, đến cả người trong thôn cũng dám đi vào sâu bên trong.
Không còn đường nào để đi, bọn họ phải tiến vào sâu bên trong núi lớn, cuối cùng hoàn toàn lạc đường.
Khi đó Trâu Hàn còn nhỏ tuổi, đi rồi đi một hồi liền không nhúc nhích được nữa, thiếu chút nữa đã lăn xuống vách núi.
Ngu Thành Hà nhào tới cứu cậu, chỗ hổ khẩu bị một cành cây ẩn khó thấy chọc thủng, máu chảy ồ ạt, dọa Trâu Hàn phát khóc, từ đầu tới cuối Ngu Thành Hà lại chưa từng buông tay ra.
Sau đó, cái gì Trâu Hàn cũng quên mất, nhưng chấn động do cái tay kia gây ra vẫn còn. Cho nên sau này khi thấy tay Ngu Thành Hà bị thương, sẽ đặc biệt khó chịu; cho nên lúc cậu tưởng tượng ra Ngu Tranh, sẽ thêm một hình xăm con cá nhỏ màu xanh lam vào nơi hổ khẩu. Cá nhỏ màu xanh lam cũng là ký ức từ trong tiềm thức, chỉ là bản thân Trâu Hàn không nhận ra, ý tưởng hình xăm không hẹn mà lại giống với Ngu Thành Hà.
Bây giờ nhìn kỹ lại hình xăm kia, liền phát hiện bên dưới vẫn còn vết sẹo mơ hồ.
Trâu Hàn không khống chế được nước mắt của mình nữa, cậu nức nở nói, “Em nguyện ý.”
Hết chương 84
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.