Vừa tới cửa bệnh viện, Trâu Hàn liền nhìn thấy Ngu Thành Hà đang đứng ở ven đường, đã thay một bộ thường phục vải bông tê*, đội nón đeo khẩu trang, cả mặt che kín mít.
*vải bông tê: linen cotton, vải lanh pha bông.
Phí Lễ cũng ở đó.
Dừng xe, Phí Lễ rất tự giác leo lên ghế phụ.
Ngu Thành Hà đứng trước cửa xe liếc mắt vào, lên xe từ phía Trâu Hàn. (nghĩa là giờ Trâu Hàn ngồi giữa)
A Hàng còn chưa có tỉnh, Trâu Hàn dời chỗ gã một chút. “Đi đâu?”
Bệnh viện dù sao cũng không thuận tiện, Phí Lễ đọc một cái địa chỉ, là một tiểu khu.
Sau đó liền không có ai nói chuyện.
Bầu không khí yên tĩnh trong xe có chút vi diệu, Ngu Thành Hà quay đầu nhìn về phía Trâu Hàn, “Cảm ơn… Em bị sao vậy?”
Anh thấy được vết hằn trên cổ Trâu Hàn, sắc mặt lập tức thay đổi. Vô thức muốn vươn tay ra chạm vào, lại phát hiện tay mình bị thương, một cái tay khác cũng không thuận tiện, đành phải thôi, nhưng ánh mắt lại như dán dính vào cổ Trâu Hàn.
Trâu Hàn cũng không phải người kì dị gì, chỉ là da dẻ non mềm khiến vết thương trên cổ nhìn rất rõ ràng, thực ra đã không còn cảm giác gì. Nhưng bị Ngu Thành Hà nhìn chằm chằm như thế, trong nháy mắt cậu lại cảm thấy cổ nóng cháy, vô thức đưa tay lên sờ sờ.
“Em…” Trâu Hàn vừa mới mở miệng, liền chú ý tới Phí Lễ đang ngồi kế bên tài xế, mặt ngoài trông có vẻ quy củ mà núp trên ghế, trên thực tế lại đang lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anti-fan-so-mot/1808355/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.