*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm Trâu Hàn tỉnh lại phát hiện mình ngủ trên ghế sofa, có chút không phản ứng lại kịp.
Tầm mắt đảo một cái, nhìn thấy Ngu Thành Hà trên giường bệnh mới chợt nhớ tới chuyện tối hôm qua.
Ngu Thành Hà vẫn còn ngủ, trên người chỉ đắp cái áo khoác tối qua Trâu Hàn đưa cho anh để che đầu.
Trâu Hàn cúi đầu xuống, phát hiện trên người mình đang được đắp kín chăn.
Này thật sự có hơi quá phận.
Dù Ngu Thành Hà thật sự không phải người tốt gì, nhưng tối qua anh cũng bị thương.
Làm gì có chuyện để bệnh nhân chịu lạnh, còn mình thì đắp kín chăn đi ngủ.
Huống chi, Ngu Thành Hà là vì cứu cậu nên mới bị thương.
Trâu Hàn vội vàng đứng dậy, đem chăn ôm tới đắp lên người Ngu Thành Hà.
Ngu Thành Hà rất cảnh giác, chăn vừa đắp xuống, anh liền giật giật, lập tức mở mắt tỉnh dậy.
Tầm mắt hai người đụng nhau, Trâu Hàn có chút lúng túng, cứng đờ duy trì động tác đắp chăn.
“Trời sáng rồi.” Cuối cùng Ngu Thành Hà mở miệng trước, ngáp một cái.
Thanh âm của anh hơi khàn, không biết là do chưa tỉnh ngủ hay là do tối hôm qua ngủ không đắp chăn nên bị cảm.
“Ừm.” Trâu Hàn dừng một chút, hỏi anh. “Sao anh lại nhường chăn cho tôi? Anh mới là bệnh nhân.”
“Không phải tôi muốn vậy.” Ngu Thành Hà một tay chống ván giường ngồi dậy. “Tôi thấy nhiệt độ hơi thấp, sợ em bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anti-fan-so-mot/1808351/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.