Trâu Hàn không nhận ra có gì không đúng, cậu bắt máy như bắt lấy phao cứu mạng. “77?”
“Sao tự dưng nhiệt tình vậy ba?” Thích Ca trêu ghẹo. “Có âm mưu gì?”
Trâu Hàn: “… Mày là người gọi cho tao trước mà.”
Thích Ca “ồ” một tiếng, hơi dừng lại.
Trâu Hàn nhạy bén nhận ra có điều gì sai sai. “Tụi mày đang làm gì đó? Gọi cho tao chỉ để ngược cẩu thôi hả?”
“Không phải.” Thích Ca cười nói, giọng nói có vẻ hơi hụt hơi. “Mai Tinh Phàm tổ chức kỷ niệm, mày muốn tới chơi không?”
Trâu Hàn đang muốn tìm chút chuyện làm, để khỏi lúc nào cũng phải đối mặt với Roy, nên lập tức đáp ứng. “Được, bây giờ tao đi chuẩn bị.”
Nói xong, cũng không chờ Thích Ca nói tiếp, trực tiếp cúp máy.
Thích Ca: “Aiii…”
“Sao vậy?” Lộc Nhất Bạch vùi đầu vào phần gáy của y, lơ đãng hỏi.
Thích Ca ngứa đến run lên, vừa trốn vừa nói. “Hình như Tiểu Hàn gặp phải chuyện gì.”
“Yên tâm đi, chỉ là Roy mới đến.” Lộc Nhất Bạch kéo người vào trong lồng ngực của mình.
“Cái đó mà anh cũng biết?” Thích Ca kinh ngạc hỏi.
Lộc Nhất Bạch không rảnh miệng, nên không trả lời.
Thích Ca cũng dần dần mất đi năng lực suy nghĩ, hơn nửa tiếng sau, y mới đột nhiên hô một tiếng. “Thôi xong, quên nói với Tiểu Hàn, tiệc kỷ niệm cũng có Ngu Thành Hà tham gia.”
Lộc Nhất Bạch mặt mày thỏa mãn dựa lên ghế sofa, “Ngu Thành Hà là nghệ sĩ của Tinh Phàm, sao có thể không tới dự tiệc kỷ niệm của công ty chứ? Lẽ nào Trâu Hàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anti-fan-so-mot/1808347/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.