Trâu Hàn nhìn inbox, hơi đau đầu.
【 Mèo mắt to: Bây giờ tôi thật sự không có thời gian viết. 】
【 tiểu ngư nhi: Vậy chừng nào cậu có thời gian? 】
【 Mèo mắt to: … Tôi cũng không biết. 】
【 tiểu ngư nhi: Nếu là vì tiền, tui có thể trả tiền. 】
【 Mèo mắt to: Không phải vì tiền. 】
【 tiểu ngư nhi: Là vì truyện bị khóa sao? 】
Trâu Hàn không biết trả lời như nào.
【 tiểu ngư nhi: Tui tin là cậu không đạo văn. Nếu truyện không bị khóa nữa, cậu sẽ viết tiếp chứ? 】
Trâu Hàn thở dài.
【 Mèo mắt to: Không phải chuyện có khóa hay không. 】
【 Mèo mắt to: Tôi đúng là không thẹn với lương tâm, nhưng đó là tâm huyết của tôi, tôi không muốn viết tiếp để người ta giày xéo. 】
【 Mèo mắt to: Nói thẳng, tôi không thiếu tiền, chọn viết truyện là bởi vì muốn chia sẻ câu chuyện trong lòng, tìm sự cộng hưởng trên mặt tình cảm. Chuyện phát triển đến bước này, dù tôi có tiếp tục viết truyện, nó cũng sẽ mất đi ý nghĩa ban đầu… Bạn có hiểu ý tôi không? 】
Ngu Thành Hà cầm điện thoại di động, đi từ cửa hông cuối hành lang ra ngoài, rẽ vào một góc, vừa vặn có thể thấy Trâu Hàn đang ngồi trong vườn hoa nhỏ.
Trước mặt cậu đặt một chiếc laptop, nhưng tinh lực của cậu lại tập trung hết lên chiếc điện thoại di động trên tay.
Có lẽ là chạm trúng tâm sự trong lòng cậu, hàng lông mày thanh tú của cậu nhíu chặt lại.
Đèn từ nơi xa xa chiếu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anti-fan-so-mot/1808344/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.