Trâu Hàn tìm thấy Mai Đồ bên cạnh đài phun nước. “Chú họ, chú tìm con hả? Có chuyện gì không chú?”
Mai Đồ đang vò đầu bứt tai vì một câu lời thoại, không nhịn được hỏi cậu. “Sao lúc nào cũng thấy cháu vui vẻ dữ vậy?”
Trâu Hàn sửng sốt. “Con đang vui vẻ hả?”
“Vui hay không bản thân cháu không biết à?” Mai Đồ phun tào. “Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, chân nhảy nhót như vậy mà còn không biết.”
Chính bản thân Trâu Hàn còn không ý thức được, nghe vậy thì im lặng nửa ngày.
Mai Đồ không nghe thấy cậu trả lời, ngẩng đầu lên liếc nhìn cậu. “Cháu sao vậy?”
Trâu Hàn giơ tay đón lấy bọt nước phun ra từ đài phun nước, nói không đầu không đuôi. “Trước kia con từng sợ xã hội bên ngoài đến nỗi không dám bước chân ra khỏi nhà.”
Mai Đồ hoang mang nhìn cậu chằm chằm.
Trâu Hàn thình lình quay đầu lại, nở nụ cười tươi tắn. “Chú tin thiệt hả? Xem ra kỹ năng diễn xuất của con không tồi. Chú họ, hay là chú viết cho con một kịch bản đi?”
“Cút xéo!” Mai Đồ tức chết rồi. “Cút qua một bên mà chơi, đừng có làm phiền ta!”
Trâu Hàn lết tới vỗ vỗ vai ông. “Chú, xin lỗi, con sai rồi. À mà chú tìm con có chi không?”
Mai Đồ suy nghĩ một chút, rồi lấy một tấm thẻ phòng ra đưa cho cậu. “Phòng của cháu đây, phòng này là phòng cũ của Chung Thiên Trạch, cùng tầng với phòng của Ngu Thành Hà. Nếu cháu không muốn ở, ta…”
“Muốn chứ!” Trâu Hàn một phát cướp lấy thẻ phòng, cười đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anti-fan-so-mot/154693/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.