“Mày thu hoạch được cái gì cơ?” Thích Ca liếc mắt nhìn áo thun trên người cậu, cứ có cảm giác không đúng chỗ nào.
Trâu Hàn một tay che chỗ được kí tên, một tay vung vẩy áo khoác để mặc vào. “Giới giải trí quả là bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thì thối rữa.”
Thích Ca biết cậu có cảm xúc phiến diện với giới giải trí, cũng không giải thích nhiều, y nổ máy xe. “Cái nghề nào cũng có người tốt người xấu.”
Trâu Hàn theo thói quen đẩy đẩy kính, đụng trúng khoảng không mới nhớ tới mắt kính đã bị Ngu Thành Hà lấy đi còn chưa trả.
Trâu Hàn: “…”
Thích Ca cũng mới phát hiện, liền hỏi. “Mắt kính của mày đâu?”
“Rớt bể rồi.” Trâu Hàn hơi chột dạ, vội vàng đánh trống lảng, “Công ty của bọn mày đối xử với nghệ nhân tốt quá vậy? Còn để bà chủ tự mình lại đây tham ban nữa?”
“Ngu Thành Hà là bạn thân nhất của anh Lộc, sao giống người khác được.”
Anh Lộc tên là Lộc Nhất Bạch, là ông chủ của Tinh Phàm, cũng là chồng của Thích Ca, hai người đã công khai.
Trâu Hàn cùng Thích Ca là bạn tốt mười mấy năm, nghe vậy thì tâm tình liền trở nên phức tạp. “Mày thích Ngu Thành Hà hả? Nên mới đi tham ban hắn? Lỡ hắn mà bị dính scandal gì thì có liên lụy tới mày không?”
“Không liên lụy tới tao được, với lại Ngu Thành Hà là người đàng hoàng, hắn không có scandal gì cả.” Thích Ca vẫn chưa phát hiện ra ý khác trong lời Trâu Hàn, “Chỉ là gần đây hắn xui xẻo, bị một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anti-fan-so-mot/154686/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.