“Chị Luna, tại trên đại học không người nào khi dễ ngươi đi. Nếu có nhất định phải nói cho ta biết, ta sẽ cho bọn họ một bài học nhớ đời! ” Stella vỗ vỗ bộ ngực mới có chút quy mô, hướng về phía chị gái mình hào khí lên tiếng. “A, Stella cũng đã trưởng thành, biết bảo vệ tỷ tỷ rồi. ” Bóp bóp gương mặt nhỏ nhắn của em gái, Lunaeyes cười khẽ. “Đương nhiên, ta nhất định sẽ bảo vệ tốt tỷ tỷ, mẫu hậu, và còn... ” “... cả Alan ca ca. ” Nói tới chỗ này, gương mặt Stella bắt đầu ửng đỏ, âm thanh phát ra bất tri bất giác nhỏ đi, không rõ là do thiếu nữ hoài xuân, hay là vì... “Nhưng mà, ta nghe nói ngươi hình như chưa thắng được hắn lần nào ờ. ” Ánh mắt Luna hiện ra một tia ranh mãnh. “Tỷ tỷ!! Chỉ là tạm thời, tạm thời thôi!” Không khác nào con mèo nhỏ bị giẫm phải đuôi, Stella phình lên khuôn mặt cải chính, đổi lấy lại là cái ôm càng thêm ra sức từ chị gái mình. “Oa, Stella của ta quá đáng yêu!” Tiếng cười đùa từ hai vị công chúa khiến cho khu vườn tươi mát nhiều ra vài phần sức sống. Vừa mới trở về Vermillion, cảnh tượng hài hòa như vậy đập vào mắt, Alan không nhịn được nhếch lên khóe miệng. Cả tuần qua hắn đã phải vất vả chạy khắp các nơi, ngoài Edelweiss, Alan còn phải dùng phương pháp vật lý đi thuyết phục rất nhiều những Blazer tự do khác, đặc biệt là tội phạm. Đương nhiên, không phải ai cũng như nữ kiếm sĩ hiền lành dễ nói chuyện. Và hầu hết cường giả đều sở hữu tâm trí vô cùng kiên định, Alan dùng niệm lực rất khó tẩy não, hắn chưa thể nào đạt tới đẳng cấp kinh thế hãi tục sánh với Adam Goetia. Tuy nhiên thành thật mà nói, lòng trung thành? Đối với đám cường giả kiệt ngạo bất tuần ngoài vòng pháp luật... ít có khả năng xảy ra lắm. Nhân tài vẫn còn đang trong kế hoạch bồi dưỡng, đúng lúc thiếu người nên chỉ cần bọn chúng thành thật giúp Phản Loạn Quân làm việc là được. Kẻ nào lộn xộn, trực tiếp bóp chết! Hơn nữa không cần bản thân ra tay, người như Liệt Phong Kiếm Đế hẳn sẽ rất vui lòng tiếp mấy nhiệm vụ như thế. Thời điểm hiện tại, Alan đã hạ quyết tâm thanh lý thế giới ngầm, chặt đứt ảnh hưởng từ phía Liên Minh lẫn Đồng Minh. “Thế giới trong bóng tối chỉ cần tiếng nói duy nhất của một người, là hắc ám chi đế vương, Tyrant!” Và tranh đấu, thực chất đã sớm bắt đầu rồi! — QUẢNG CÁO —
Hằng ngày dưới sự dẫn dắt của các vị sứ đồ, không biết có bao nhiêu vụ ám sát, thanh trừng nội bộ đẫm máu đang diễn ra. Do Wallenstein vẫn bận rộn việc thu nhận cô nhi và huấn luyện người mới, hắn đã phân phó cho khôi lỗi vương Or-Gaule dẫn đầu tác chiến. Thằng nhãi đó đối với phá hoại giết chóc đúng là hết sức nhiệt tình. Trầm tư phút chốc, Alan đã bước tới gần hai thân ảnh xinh đẹp, tràn đầy khí tức thanh xuân. “Hoàng tỷ, hoan nghênh trở về! ” Nam tử tóc đen theo thói quen chào hỏi, trong giọng nói lại khó giấu được sự thân thiết. “Ca ca đại nhân!” Stella mừng rỡ kêu to. Hôm nay cả Luna tỷ tỷ và Alan ca ca đều trở về, tiếp đó khẳng định là khai bữa tiệc lớn a!! Ngỡ ngàng trong giây lát, Lunaeyes cũng mau chóng đáp lại, con ngươi hồng sắc hơi lập lòe. “Alan, đã lâu không gặp. ” Cảm giác được em trai của mình dường như nhiệt tình hơn mọi khi, nội tâm Lunaeyes thật sự dâng lên vài tia xúc động, âm thầm lâm vào tự trách. Nàng dường như trước giờ đối với hắn... có hơi lạnh nhạt rồi? Thực tế, Alan nhiệt tình vui vẻ mới là hiển nhiên, cẩu bao nhiêu năm, kế hoạch rốt cuộc lên được quỹ đạo, không còn phải cẩn thận từng li từng tí, có thực lực có tiền có thế lực. Nhân sinh đã gần như đạt tới đỉnh phong! Chưa kể đến lấy quan hệ giữa hắn và Astrea, từ hoàng tử đã được kiêm chức thành... mặt trắng nhỏ được hoàng hậu bao nuôi? Khục, tóm lại là yêu ai yêu cả đường đi. Chưa đợi Luna hồi thần, bàn tay nàng đã bị Stella dắt lấy, kể cả Alan cũng không ngoại lệ. “Hôm nay, đi công viên trò chơi a! Chúng ta lâu rồi chưa có cùng nhau ra ngoài!” “Stella, hắn chỉ vừa mới trở về... ” Luna thấp giọng khuyên nhủ, nàng dễ dàng nhận thấy được trên người Alan vẻ mỏi mệt. “Không... không được sao?” Giọng nói đã mang theo chút bất an, nàng nói cho cùng chỉ là một thiếu nữ mới 12 tuổi mà thôi. “Ha, ta làm sao có thể từ chối yêu cầu từ hoàng muội đáng yêu của mình rồi!” Bất đắc dĩ giang tay, nam tử tóc đen nở nụ cười ấm áp. — QUẢNG CÁO — “Ca ca đại nhân tuyệt vời nhất!” ... Mỗi quốc gia, tất nhiên đều sở hữu cơ sở bồi dưỡng Blazer cho riêng mình hoặc trực thuộc với Liên Minh, và Vermillion cũng không ngoại lệ. Viện pháp thuật Vermillion chính là vì thế được thiết lập, chuyên bồi dưỡng những đứa trẻ có thiên phú về ma lực. Nhưng chất lượng đảm bảo? Tương đối thê thảm, so với Nhật Bản sở hữu số nhiều đại học viện, trường tiểu học lẫn trung học, hạng B khi nào đều có, hạng C trảo một xấp dầy, lâu lâu lại nhảy ra hắc mã hạng A như Ouma, thì viện pháp thuật Vermillion... hàng năm tổng cộng cho ra chưa tới 10 Blazer cấp C tốt nghiệp. Alan đối với bồi dưỡng nhân tài tại đây cũng thật tuyệt vọng. Mặc dù nếu hắn thật tâm dành thời gian trợ giúp, khẳng định cứ vài tháng sẽ bồi dưỡng được mấy cái cao thủ trong hạng B, miễn cưỡng đạt tới Chiến Lược Cấp, có điều vậy thì có ích gì... trên chiến trường của cường giả chân chính e là tham dự cũng không làm được. “Ngươi tới rồi, hoàng tử điện hạ. ” Giọng nói già nua nhưng trầm ổn hữu lực, một kỵ sĩ lớn tuổi vui mừng vỗ vỗ bờ vai Alan. “Dandalion các hạ, ngài vẫn như cũ tràn đầy tinh thần, gọi ta tới đây có việc gì không?” Daniel Dandalion, huấn luyện viên kỳ cựu trong viện pháp thuật, đồng thời cũng là phân hội trưởng của Liên Minh tại Vermillion. Đối với vị lão nhân đã cống hiến cả đời mình cho quốc gia, Alan theo bản năng lộ ra mấy phần tôn kính. Hắn thực tế đã từng là học sinh nơi này, nhưng chỉ được đoạn thời gian ngắn ngủi có nửa năm, sau khi một người một kiếm thách đấu và đánh nằm toàn bộ học sinh lẫn giáo viên, rồi được Astrea nhận nuôi. “Điện hạ, hôm nay đẹp trời, vậy tới một trận quyết đấu thì thế nào?” “Ách, chuyện này... ” Alan lập tức cứng họng. Quyết đấu? Ngươi muốn một chiêu gục đây, còn là hai chiêu nằm đây? Thả thủy thì có vẻ như không tôn trọng đối thủ... “Ha ha, ta đùa giỡn chút thôi! Khụ, Bộ xương già này e rằng không còn gượng được mấy năm. ” Nhìn về phía nam tử trẻ tuổi trước mặt, người từng nhận huấn luyện dưới tay mình vài lần, bây giờ cũng đã lớn lên tới mức hắn chỉ có thể ngưỡng mộ, lão kỵ sĩ thầm cảm khái. Alan không những là một Blazer cường đại, mà còn từ mấy năm trước đã bắt đầu hiệp trợ hoàng hậu Astrea xử lý chính vụ lẫn ngoại giao, hoàn toàn đã trở thành cường giả độc đương một mặt. Tình huống nhị hoàng tử luôn bận rộn xuất ngoại liên tục, hắn đều nhìn ở trong mắt. Nhân phẩm thì càng chẳng có gì phải khiển trách, khiêm tốn lễ phép. Sirius bệ hạ mà còn sống, chắc hẳn sẽ rất ‘vui mừng’ đi?? “Ngài lại nói đùa, Dandalion. ” Ánh mắt Alan hơi nheo lại, hắn ẩn ẩn có thể đoán được lý do vị lão kỵ sĩ này hẹn gặp mặt. — QUẢNG CÁO —
Khuôn mặt Dandalion bất chợt trở nên hoàn toàn nghiêm túc. “Hoàng tử điện hạ, ta hy vọng ngài có thể thay thế ta, trở thành phân hội trưởng của Liên Minh tại Vermillion! ” “Chuyện này... đối với ta còn quá sớm! Hơn nữa trong quân đội còn rất nhiều nhân tài.” Alan khéo léo từ chối. Đùa chắc? Hắn dạo này bận rộn như trâu một dạng, chạy hết nơi này tới nơi khác. Giờ còn phải tốn thời gian đi làm công cho liên minh? Chờ ta học được dị năng phân thân rồi bàn tiếp đi! “Ha ha, không cần từ chối vội. ” Dường như biết trước được phản ứng của Alan, lão kỵ sĩ vui vẻ nói. “Chỉ cần làm phân hội trưởng... đại diện, giúp ngài quen thuộc một chút hoàn cảnh, lâu lâu tới tổng bộ ló cái mặt là được. Mọi chuyện thường ngày thuộc về Liên Minh, vẫn do lão già ta xử lý. ” Nói tới đây, Dandalion hơi ngừng lại. “Vị trí này... ngài nên biết mình là người thích hợp nhất, điện hạ! ” Thực lực lẫn hành xử của Alan, Dandalion vô cùng coi trọng, làm việc quả quyết. So với Stella trở thành lãnh đạo thích hợp hơn quá nhiều, từng làm thầy giáo dạy kiếm thuật cho tiểu công chúa, lão kỵ sĩ hiểu rõ rằng với tính cách hiền lành như Stella mà đảm nhiệm chức vị này thật sự không quá phù hợp. Nói tới mức độ vậy, Alan còn có thể từ chối sao, đành phải bất đắc dĩ tiếp nhận. Hắn không thể nào hét to rằng đường đường là chúa tể thế giới ngầm, chức vị phân hội trưởng trong mắt ta cùng cục ph*n chẳng có gì khác biệt đi? “Được rồi, vậy Liên Minh bên kia... ” “Thư đề cử, ta hôm qua đã gửi cho Liên Minh rồi, điện hạ! ” Nháy mắt một cái, Dandalion cười to. “Ngươi... ” Khóe miệng co giật, Alan không nhịn được oán thầm. Khá lắm, lão bất tử, đây là tính ăn chắc ta rồi? Hắc, tương lai nếu biết bản hoảng tử là thủ lĩnh Phản Loạn Quân, không biết đến lúc đó ngươi có còn cười được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]