Sở cảnh sát thành phố S
Diệp Nguyệt Ngân từ từ đi vào căn phòng , trên tay lủng lẳng chiếc túi xách hàng hiệu, mắt đeo kính râm đen che đi nửa khuôn mặt nhỏ.
Vừa nhìn thấy người trước mặt, ả liền nhanh chân ngồi xuống chiếc ghế:
- Anh Quân! Sao dạo này anh ốm dữ vậy? Có phải bọn họ không cho anh ăn uống không?
Vương Thiếu Quân liếc mắt sang đôi tay đang nắm lấy tay hắn, lạnh nhạt rụt lại:
- Tại sao lại làm vậy? Ả bị hắn chống đối ra mặt, liền cảm thấy bị sỉ nhục nặng nề. Biết vẫn chưa phải là lúc nên ả khẽ thở bình tĩnh, giọng nhẹ lại:
- Anh Quân! Ý anh là sao, em không hiểu?!
- Không cần phải giả vờ nữa đâu! Rõ ràng Tố Nghiêm không hề làm loại chuyện đó, sao cô có thể...
- Anh có tin rằng bản thân thật sự rất hiểu chị của em không?
- Cô... - Chị em đương nhiên em hiểu. Nếu xét về tính chất và mức độ, vốn dĩ anh chỉ là người ngoài cuộc thôi!
Hắn im lặng, một tia hắc ám nổi qua nơi mắt.
Những thứ kinh tởm do cô ta bịa đặt với cảnh sát, Lạc Chính Tiêu và Lục Di có kể cho hắn nghe rồi.
Mọi chuyện, sao càng ngày lại càng phức tạp vậy chứ?
- Chị em đã vượt ngục, chắc anh cũng biết rồi chứ?
Rất nhanh chóng, Diệp Nguyệt Ngân lại tiếp tục bắt chuyện. Vừa nghe đến cô, hắn liền quan tâm hơn một chút. Cô vượt ngục, được những một tuần rồi!
Ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-phai-boss-lanh-lung/2050112/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.