“Xảy ra chuyện gì?”
Cao Thịnh ngồi xuống bên cạnh một gã nam nhân, tiếp nhận rượu hắn đưa tới.
“Thất tình.” Nam nhân kia nhếch miệng cười cười.
“Ai làm cho cậu thất tình ?” Cao Thịnh uống một ngụm rượu, cười hỏi.
“Còn có ai, quên đi, dù sao anh ta vốn không biết tôi thích anh ta.”
” Thích như thế, phải đi bày tỏ chứ.”
“Một khi bày tỏ, vậy thì ngay cả bạn bè đều làm không được. Huống chi chúng tôi là quan hệ gì? Bạn trên giường a.” Nam nhân cười khổ, “Cậu sẽ không hiểu đâu, người này là một nam nhân không huyết không lệ, làm sao có thể biết được khổ sở của tôi.”
“Tôi thấy anh ta đối với cậu giống như cũng không tệ lắm.”
“Tôi đối với anh ta, cũng chỉ là bạn giường, nhiều lắm là bạn bè tán gẫu mà thôi.”
“Cậu không thử?”
“Thử? Nói sao mà dễ dàng thế, rồi khi tôi tan nát cõi lòng, ai sẽ giúp tôi đây?” Nam nhân đem rượu còn lại uống một hơi cạn sạch.
Cao Thịnh cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, chỉ có thể im lặng bồi hắn uống rượu.
“Đúng rồi, khó khi nào cậu rảnh rỗi thế này, còn em trai bảo bối của cậu đâu?”
“Cậu ấy đi đến nhà bạn rồi.”
“Còn vị hôn thê của cậu?”
“Cô ta . . . . .” Cao Thịnh chần chờ một chút, “Chắc là cô ta quay về Nghi Lan rồi.”
“Cao Thịnh, cậu đối với cô ta thật đúng là thờ ơ.”
Cao Thịnh cười khổ, “Tôi cùng cô ta cãi nhau, cô ta không tiếp điện thoại của tôi, tôi có thể làm gì hơn nữa chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em/184763/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.