Tô Dung xuống lầu nhìn thấy hai tay nam nhân trống trơn có chút kinh ngạc, cậu đã đoán sai? Nam nhân không phải muốn tới đưa cơm hộp?
Cao Thịnh hướng Tô Dung ngoắc tay, cùng anh vào thang máy đến bãi đỗ xe ngầm, “Hôm nay bề bộn nhiều việc?”
Tô Dung ngồi vào trong xe, “Hoàn hảo, chúng ta muốn đi đâu?”
“Ăn cơm trưa, miễn cho cậu lại quên ăn cơm.” Cao Thịnh vừa nói vừa nghiêng người thay cậu thắt dây an toàn, nhìn thấy cậu vừa lên xe liền quay đầu đi nhắm mắt nghỉ ngơi, sủng nịch cười cười.
“Đi nơi nào ăn?” Tô Dung lười mở mắt, đem di động đặt vào nơi để vật phẩm ở phía trước mặt.
Ghế dựa bên cạnh tay lái từ trước đến nay đều là nghiêng về sau mười lăm độ, đây là góc độ Tô Dung ngồi cảm thấy thoải mái nhất, cậu đột nhiên nhớ tới một vấn đề mà mở mắt ra.
“Ăn món Nhật, như thế nào?”
“Bạn gái anh có ngồi qua xe của anh không?” Tô Dung cảm thấy vấn đề này so với ăn cái gì còn trọng yếu hơn.
“Không có.”
“Không có?” Tô Dung không tin nhíu mày, “Anh gạt tôi.”
Cao Thịnh thừa dịp đèn xanh đèn đỏ quay đầu đối cậu cười cười, “Ngay từ đầu không biết gia cảnh cô ấy không tồi, cho nên đối với cô ấy có phòng bị, tôi không muốn cưới một phụ nữ chỉ vì mơ ước đến tài sản của tôi, cho nên tôi liền làm bộ như tôi chỉ có xe máy, chỉ ở ký túc xá dành cho công nhân.”
“Thế cô ấy có biết anh có một công ty không?”
“Đương nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em/184758/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.