Cô chỉ cảm thấy hơi thở của anh nong nóng, mới sờ thử trán anh, phát hiện thật sự nóng. Nhìn trên vỏ thuốc, biết anh nhất định không có uốngthuốc. Buông túi thuốc, cầm cái cốcđi ra phòng ngủ, đến phòng bếp rót thêm nửa cốc nước ấm, quay lại đầugiường lấy mấy viên thuốc hạ sốt. Chuẩn bị đâu đó xong hết, cô mới tính kêu thử anh.
Anh cảm thấy ầm ỹ, trở thân mình, y như cũ ngay cả đầu đều không lộ ra. Cô nhìn anh cuộntròn, buông cốc nước, trực tiếp vạch chăn ra. Anh bị nhiễu mở mắt ra,mới nhìn rõ là cô, kêu nóng. Cô ngồi ở mép giường, điều tiết ánh sángđèn phòng ngủ, anh ngủ một ngày, mắt chưa kịp thích ứng, lại sốt cao,mặt mày nhăn nhó.
Cô không có biệnpháp nâng anh dậy, đành phải tìm vài cái gối đầu chồng vào nhau, miễncưỡng nâng anh tựa nửa người vào đầu giường.
Cổ họng của anh khục khặc, thanh âm đều là khàn khàn, thấy cô bưng cốc nước, có chút nghi hoặc hỏi: “Sao em lại tới đây?”
Cô đem cốc nước đưa cho anh: “Em tới lấy vài thứ.” Lại đem viên thuốc đưa cho anh: “Nhanh chút uống thuốc.”
Anh không tiếp lấy viên thuốc từ tay cô, nhíu mày: “Anh không uống thuốc.”
Cô có chút bực tức, phát sốt thành thế này, thế nhưng không muốn uốngthuốc, vì thế cũng không quản anh, trực tiếp kéo anh qua, đem viênthuốc để đặt ở tay anh, ngữ khí cũng có chút nhấn mạnh: “Nhanh chútuống thuốc, anh phát sốt.”
Anh ngẩng đầu cô liếc mắt một cái, trực tiếp thảy thuốc đi: “Đắng lắm.”
Cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-rat-nhieu/2988660/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.