Khang Trịnh Trường và Thẩm Ý Hoan cuối cùng cũng đến được Niên gia. Vừa mới bước xuống xe thì Niên Thành Nghiêm đã lao đến ôm Khang Diệu Hàm.
“ Ây ây, con gái chú, con đừng có ôm” Khang Trịnh Trường gỡ Thành Nghiêm ra khỏi người con gái mình. Rồi bế cô bé lên
“ Nè, chê con tôi hả?” Niên Tích Thành chau mày đi đến.
“ Chứ sao?”
Khang Trịnh Trường bế Khang Diệu Hàm lên, tay vỗ nhẹ vào lưng con gái, bảo vệ báu vật quý giá nhất của mình. Anh nghiêng đầu nhìn Niên Tích Thành, ánh mắt đầy thách thức:
“Con gái tôi quý như vàng, ai mà cho mấy cậu nhóc nghịch ngợm nhà anh ôm tùy tiện được chứ? Phải bảo vệ cẩn thận.”
Niên Tích Thành khoanh tay trước ngực, nhướng mày.
“Vậy con trai tôi thì sao? Cũng là quý tử, còn nhỏ mà đã biết quý trọng người ta rồi, anh còn muốn gì nữa?"
Khang Diệu Hàm đang được ba bể, nghiêng đầu nhìn Thành Nghiêm, đôi mắt tròn xoe, giọng non nớt.
“Anh Nghiêm, anh định ôm em làm gì vậy?”
“Em là bạn thân nhất của anh mà, anh ôm để chào em thôi. Có gì đâu.”Thành Nghị đứng từ xa, khoanh tay, nhếch môi. Cậu bé nắm lấy tay mẹ.
“ Mẹ ơi, mình đi ăn trước được không? Con nghĩ sắp có biến"
“Biến gì?”
Niên Tích Thành hắng giọng, quay lại nhìn Khang Trịnh Trường.
“Thấy chưa? Hai đứa nhỏ chỉ là bạn bè trong sáng thôi, anh đừng suy diễn xa vời.”
“Bạn bè gì mà ôm chầm lấy nhau thế? Tôi nói trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3721197/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.