Thịnh Thư sau khi tiễn thái phu nhân đi thì lười biếng nằm trên giường. Vừa rồi, cô đã khéo léo dò hỏi bà nội, và đúng như cô nghi ngờ, Thịnh Khanh chưa từng nói với bất kỳ ai rằng mình mang thai. Điều này làm Thịnh Thư càng thêm hoang mang về những bí mật trong gia tộc. Bà nội cô cũng kể lại một sự thật gây sốc khác: người hiện tại được gọi là Niên phu nhân không phải mẹ ruột của Niên Tích Thành. Anh là con riêng của ông Niên với một người phụ nữ khác, nhưng sau đó được mang về Niên gia nuôi nấng. 
Còn về phần Tần Hồng Loan – người mà hiện tại được gọi là Niên phu nhân, bà ta bề ngoài tỏ ra hiền lành, nhu mì, nhưng bên trong đầy mưu mô, tính toán. Khi Thịnh Khanh còn sống, cứ mỗi ba bữa nửa tháng, cô lại trở về Thịnh gia, thân thể đầy những vết thương. Mọi người trong gia đình đều cho rằng những vết thương đó là do Niên Vĩnh Huy – chồng cô, ra tay. Nhưng trong lòng Thịnh lão phu nhân, bà biết rõ hung thủ thực sự là Tần Hồng Loan. Chỉ là ông bà Thịnh quá nhu nhược, không muốn đối diện với sự thật hay giải quyết tận gốc vấn đề, nên mọi chuyện cứ thế bị bỏ qua. 
Thịnh Thư thở dài, xoay người rồi ngủ quên lúc nào không hay. 
Ở Niên gia lúc này, các chi đều đang họp bàn về chuyện liên hôn, có người đã đề nghị gả Thịnh Thư cho con trai thứ của chi hai. Tần Hồng Loan đương nhiên là đồng ý ngay lập tức. 
“ Được, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-hon-the/3712157/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.