Đừng buông tay nhau ra, có được không? Thế gian này, chỉ có tình là bất diệt... Yêu một người, tâm đau đớn, còn gì khổ sở hơn. Để kiếm tìm một nửa của cuộc đời mình, đâu phải dễ dàng... Nếu như nước mắt đã rửa trôi đi yêu thương, như vậy, có thể lấy sự ăn năn để bù đắp hay không? Nếu như nụ cười bị dập tắt bởi nỗi đau, như vậy, có thể lấy cả cuộc đời để xóa nhòa hay không? Xin lỗi, xin lỗi... Nếu như thời gian có thể dừng lại tại giây phút này, anh muốn nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé kia thật chặt, ôm lấy cô gái mà anh lưu luyến, trọn đời không buông tay. Xin lỗi, vì đã khiến em buồn. Xin lỗi, vì đã làm em chịu tổn thương. Xin lỗi, vì anh không phải là một người đàn ông tốt.
Dòng đời này, người người vội vã, không có điểm dừng chân, em có thể trở thành bến đỗ của cuộc đời anh hay không?Xin lỗi, anh xin lỗi, anh không xứng đáng có được tình yêu nơi em. Mọi sai lầm, hãy để anh gánh lấy. Mọi đớn đau, hãy để anh chịu đựng. Chỉ hi vịn, em quay lại, ở cạnh anh, làm anh vui vẻ. Mất em, giống như mất cả thế giới, mất đi ánh sáng. Anh không chịu nỗi sự trống trải luôn bủa vây anh mỗi ngày...