_Không phải mày đã hứa sẽ không nói cho ai nghe sao? - Nó khẽ tức giận lớn tiếng với Xuân Như, thật ra khi nãy qua phòng Xuân Như chỉ là để lấy đồ, ai ngờ thấy điện thoại sáng, đây là tin nhắn chính Xuân Như đã gửi bằng sim khuyến mãi cho Ray, là do Xuân Như quên xoá tin nhắn, nó tức giận, ngay lúc đó thì Xuân Như về, cứ như thế mà chém chém chém
_Hjx, xin lỗi mà, tui chỉ muốn giúp bà thôi hà, với lại bà nói tui không được nói cho họ biết, tui đâu có nói đâu, tui viết mà - Xuân Như vờ mếu nói
_Bà biết bà đang làm gì không hả? Biến ra khỏi đây mau, từ nay, chỉ cần bà hé lộ bất cứ cai gì về căn biệt thự này, đừng hòng tui cho bà yên, Biến - Nó tức giận đẩy đẩy Xuân Như ra luôn ngoài cửa
_Nhi, Nhi ới, đừng bỏ tao mà, hjx hjx - Xuân Như đứng bên ngoài đập đập cửa
_Mẹ à, anh ấy biết tất cả rồi, biết con ở Mỹ, con làm sao mới có thể âm thầm chăm sóc cho mẹ để anh ấy không có cảm giác nợ con? Làm sao để anh ấy không cần phải cô đơn chờ đợi khi không có con? - Nó vừa vắt khăn lau người cho mẹ hắn vừa nói
_Đến lúc...con phải đi nữa rồi, dù chỉ ở bên mẹ hơn một tuần, nhưng thật sự nhẹ nhõm và yên bình hơn nhiều, con cũng biết con nên làm gì, con cũng nghĩ thông rồi, nếu đã định không thể ở lại, thì thôi vậy, tránh xa Khải một chút, nếu đã xa nhau rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-cong-chua-bang-gia/647912/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.