- À, Tuyết đâu - Nhi
- Đúng rồi từ sáng tới giờ không thấy mặt con bé - Thần
Mọi người đang bàn tán xôn xao thù có tiếng đọng đằng sau. Quay lại thì ra là nó đang cầm túi gì đó
- Mọ... Mọi người về sớm vậy - nó ấp úng
- Là cậu làm đúng không - Băng
- À... - nó chưa kịp nói gì thic hắn đã ôm chầm lấy nó
- Cảm ơn - hắn ns nhỏ
- Không có gì miễn anh vui là đc - nó cười tươi
Hắn buông nó ra
- Vào ăn đi - nó
- Uk - hắn vui mừng không tả nổi
mọi người ăn uống vui vẻ ai nấy đều tươi cười. Riêng hắn thì lại khác niềm vui trong hắn khác hẳn với mọi người. Niềm vui đó len lỏi từ trong trái tim của hắn ngay từ khi mở cửa vào
- ăn xong chúng ta đi đâu chơi đi? - Nhi ra ý kiến
- Đc đấy phải giải tỏa nỗi buồn sau nhưng ngày mệt nhọc chứ _ băng đồng tình
- em lúc nào mà chẳng giải tỏa, có cần vui đến vậy không - tử châm chọc Băng
- anh chẳng biết gì cả, phải biết giải tỏa thig mới sống lâu được - Băng cười tự mãn
- Thảo nào mawttj lúc nào cũng cười tóc cả miện - nó
- thôi - Nhi lên tiếng hoãn lại cuộc cãi vã do chính mình dựng lên
- Phỉa hoi chủ nhân của bữa tiệc ngày hôm nay chứ - Thần im lặng bây giờ mới lên tiếng rồi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-co-nhoc-dang-yeu-cua-anh/2173703/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.