Sắp đến kiểm tra 1 tiết Lý rồi. Nhưng khổ nó lắm môn gì cũng học khá ngoại trừ Lý thôi.
Nhớ năm lớp 10, thầy cho một bài tập cơ bản đến đứa học tệ nhất lớp còn làm được 9 điểm mà nó chỉ làm được 5 điểm. Lịch sử môn Lý của nó pro lắm. Nó hận Lý, nó ghét Lý.
Trái ngược với nó, thằng quái vật Vũ Khang học rất giỏi môn Lý ( môn nào mà tên đó chẳng học giỏi đâu phải riêng gì môn Lý -_-'). Nằm trong Đội tuyển học sinh giỏi nhưng vì Vũ Khang đánh con thầy hiệu trưởng nên đã bị rút khỏi đội tuyển. Ba mẹ tên đó thấy con mình có lỗi cũng không đứng ra bênh vật.
Hình như Vũ Khang đi guốc trong bụng nó rồi, giờ ra về tên đó ngõ lời.
- Tôi giúp Nghi học tốt môn Lý nha.
Mắt nó sáng rỡ, nhưng chỉ được 1 phút rồi tắt ngủm đi. Vũ Khang trước giờ có kèm cặp ai học hành gì đâu bữa nay bày đặt lấy lòng giúp nó học tốt.
- Tui có người giúp rồi.
- Ai vậy.
- Ông hỏi làm gì.
- Cậu cũng biết rõ học lực của tôi rồi. Để tôi kèm cho.
Nghe Vũ Khang nói chẳng khác gì đang tự sướng bản thân.
- Không cần đâu, tôi có người giúp rồi.
- Để tôi kèm cho.
- Không cần đâu.
- Để tôi kèm cho.
- Không cần đâu mà.
Giữa sân trường đầy nắng , có một chàng trai cao ráo đang đi theo sau cô gái nhỏ nhắn như một người đầy phiền phức.
*
- Ôi phiền thiệt chứ, Vũ Khanh đúng là cái thằng mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-co-nang-banh-beo-manly/113071/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.