Chiếc Venturi đỏ vừa đậu trước cổng thì cả một đám con gái xúm đến bao vây. Từ trong xe một anh chàng cao ráo với bộ đồng phục trắng đen của trường bước ra, trên môi là nụ cười “chứa nắng” làm ai cũng phải “say” khi nhìn thấy. Từ đằng xa, anh thấy nó, anh lách qua đám đông bước từng bước thật nhẹ nhàng. Anh như làn gió lướt qua bước đến ôm chầm nó vào lòng, anh khẽ nói:-Lâu rồi không gặp cậu Angle. Còn nó thì chẳng phải nói nó ôm anh nở nụ cười thật đẹp mà trước nay chưa bao giờ nó cười với hắn, vì anh chính là người bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ của nó Hoàng Nhất Quân (chắc các bạn cũng biết anh chàng này rồi).Phải Quân có nét đẹp từ mẹ, cậu và nó từng là cặp bạn rất thân thiết, anh luôn quan tâm nó. Đang giây phút vui vẻ thì hắn lên tiếng:-Đủ rồi đây không phải là nơi để hẹn hò ôm ấp, muốn ôm thì ra công viên ấy-hắn nói giọng đầy bực bội, bước ngang qua hai người, không quên tặng cho nó cái lườm sắc bén. Hắn nắm chặt tay nó kéo (không nói đúng hơn là lôi) nó lên lớp.
-Làm gì vậy, buông tôi ra.-nó gằn mạnh tay hắn.
-Không đấy cô nên nhớ cô nên làm theo những gì tôi nói.
-Anh…-những giọt pha lê trong suốt đang từ từ rơi..trên đôi mắt ấy
- Tôi..tôi xin lỗi..tôi không cố ý mà…nín đi chút nữa tôi đãi cô ăn mà-hắn sợ nhất là thấy con gái khóc ấy mà nó lại khóc trước mặt hắn ối ối làm sao đây làm sao…aizzz
- Thiệt hông. Hứa nha.-nó cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-co-be-ngoc-a/140355/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.