Đã trôi qua rồi bao tháng năm êm đềm, em ra đi về nơi rất xa
Có chăng chỉ là mơ ước trong tim mình
Mong em yêu còn mang thiết tha
Anh biết chốn ấy người quên rồi
Trông mong chi yêu thương trở về
Anh biết có lẽ chẳng còn hy vọng
Cho đôi ta về lại nơi ấy* (Vô hậu-Lê Trọng Hiếu)
Ở 1 góc nào đó có hai con người đang cùng nhau đứng bên một ngôi mộ có hình 1 người phụ nữ mang nét hiền từ cùng gương mặt tươi cười phúc hậu. Bên cạnh là, mộ một người đàn ông, người đàn ông đó chính là chồng bà, ông uy nghiêm nhưng ấm áp nụ cười không thể giấu đi niềm vui trong đôi mắt nâu veo vắt. Ông chính là ân nhân đã cứu nó một mạng. Nếu không nhờ ông năm ấy thì chắc có lẽ nó sẽ không gặp được hắn…..
****
10 năm về trước
Tóc tách, tóc tách, tiếng mưa nghe sao nặng nề…
Một đứa bé gái chừng 6 tuổi mặc chiếc váy màu hồng xinh xắn đang ôm chú gấu poor đôi mắt ướt đẫm nức nở tìm mẹ ( chị An nhà mình đây mòe). Chợt
*Bíp bíp* 1 chiếc xe tải đang lao nhanh về hướng cô bé đó. –Tránh raaaaaaaaaaaaa!!!! – Tiếng hét của 1 người đàn ông đang lao nhanh về phía và đẩy nhanh nó ra.
Rồi….những vệt máu lênh láng hòa cùng dòng nước mưa đỏ thẫm 1 khoảng đường. Cùng lúc 1 người phụ nữ khoảng 50 tuổi chạy nhanh đến chỗ người đàn ông. Bà lay mạnh ông trong dòng nước mắt mặn ướt môi.
_Hãy…cứu nó…vì cha của n..nó..ức..l.. là..ân nhân…ức…của chú..ng ta.-người đàn ông gắng gượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-co-be-ngoc-a/140353/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.