Sáng hôm sau, khi chuẩn bị đi làm, Vạn Hoà nói:
- Cô chăm sóc cô ấy giúp cháu, chiều nay cháu sẽ tranh thủ về sớm.
-Ừ! Cậu đi đi.- Cô Mai cảm thán " có cần lo lắng cho con bé vậy không????".
Khi Vạn Hoà đến tập đoàn thì các nhân viên đều ngạc nhiên vì chủ tịch " mặt lạnh" của họ biết cười, họ cứ tưởng rằng mình nhìn lầm nhưng chỉ mìnhHoàng Nhân biết tên kia " mùa xuân" đã đến nên không sợ chết trêu chọc:
- " Chậc...chậc..." đúng là người rơi vào lưới tình có khác, lúc nào cũng cười tươi như hoa.
Rồi Hoàng Nhân vô tình nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay của Vạn Hoà nên hú lên một cách quái dị:
-"Ô...Ô..."chiếc nhẫn trên tay cậu từ đâu mà có, có phải cậu lừa gạt con nhà người takết hôn không???? Khai mau!- Sở dĩ anh ngạc nhiên như vậy vì anh biếttên kia không bao giờ thích đeo nhẫn.
-Đồ nhiều chuyện, nếu như cậu còn chê ít việc thì tôi sẽ bố trí công việc thêm cho cậu nhé!-Vạn Hoà liếc xéo Hoàng Nhân.
- Đừng, đừng, chủ tịch ơi! Cậu tha cho tôi đi, bạn gái của tôi đòi chia tay rồi kìa!- Hoàng Nhân ai oán.
-" Hừ..." với tốc độ thay người yêu như thay áo của cậu thì sợ gì.- Rồianh lấy điện thoại ra nhìn giờ và bấm số gọi cho cô Mai và nói:
-Cô ấy ngủ dậy chưa cô?
-Tôi đang cho con bé ăn sáng.- Cô Mai nói.
-Cho cháu nói chuyện với cô ấy đi cô! -Vạn Hoà yêu cầu vì anh thấy mới xa cô có mấy giờ mà đã nhớ cô rồi.
Khi cô Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-yeu-em-be-ngoc-cua-anh/139857/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.